Chương 1010: Gặp Lại Nhau
Chương 1010: Gặp Lại NhauChương 1010: Gặp Lại Nhau
"Thế nào? Ngươi không muốn?" Thấy Quý Tư Linh không nói, Hoàng đế không khỏi nhíu mày.
"Không, muốn! Thiếp... Nô... Nô tỳ nguyện ý! Nô tỳ nguyện ý!"
Lúc này Quý Tư Linh mới phản ứng lại, nàng ấy lập tức quỳ xuống, kích động khiến cả người run lên nhè nhẹ, không ngừng dập đầu với Hoàng đế.
Tuy ở trong lãnh cung chưa đến nửa năm nhưng vẫn khiến lòng nàng ấy cảm thấy sợ hãi cuộc sống như vậy, nàng ấy tình nguyện chết cũng không muốn trải nghiệm lần thứ hai.
Lúc này Quý Tư Linh đã không còn thân phận tiểu thư của Quý phủ để tự phụ nữa, các góc cạnh bén nhọn đều đã bị mài dũa, nàng ấy thu lại vẻ yếu ớt của mình, cẩn thận từng li từng tí.
Sống trong cung gần bốn năm, trải qua tất cả ấm lạnh của tình người thế gian, trải qua sự thay đổi quá nhanh của cuộc đời, Quý Tư Linh hoàn toàn hiểu được quy tắc sinh tồn trong hoàng cung này. Hoàng cung là một thế giới tàn khốc, đó là nơi cá lớn nuốt cá bé, nếu không có năng lực tuyệt đối, điều duy nhất có thể làm chính là nhẫn nại... Và cả khuất phục."
"Tốt! Có người đang chờ ngươi, ngươi đi qua trước đi!"
Thấy Quý Tư Linh thế này, Hoàng đế và Hoàng hậu đều không nhịn được cảm thấy chua chát, họ quay đầu sang hướng khác.
Lúc này trong lòng Hoàng đế nổi lên sự mệt mỏi mà trước nay chưa từng có. Tranh đấu, phong ba trên triều đình đã hy sinh không biết bao nhiêu người, một thiếu nữ vốn nên tươi cười rạng rỡ lại bị tàn phá thành dáng vẻ thế này.
"Vâng."
Tuy không nghĩ ra sẽ có người nào đến gặp mình nhưng Quý Tư Linh vẫn không hỏi gì, nàng ấy cung kính làm lễ rồi theo Lý công công đi về phía đông phòng.
"Ngươi chờ ở đây."
Lý công công thờ ơ nói một câu với Quý Tư Linh rồi đi vào trong phòng, sau khi nhìn thấy Thẩm Trí Viễn, trên mặt lập tức lộ nụ cười, cung kính nói: "Thẩm công tử, ta đã dẫn người đến, Hoàng thượng nói Thẩm tiểu thư bên kia có gì cần nhắn nhủ thì ngài cứ việc nói cho rõ ràng là được, không cần gấp gáp!"
"Vâng. Thật sự làm phiền Lý công công." Nghe được Quý Tư Linh đã đến, Thẩm Trí Viễn cũng giật mình nhưng hắn phải khống chế cảm xúc, sau đó lấy một chiếc hộp nhỏ trong ngực áo mình ra: "Một chút tấm lòng của ta, mong Lý công công chớ ghét bỏ."
"Ha ha, Thẩm công tử khách sáo quá! Đã như vậy ta cũng không quấy rầy nữa. Thẩm công tử cứ tự nhiên."Lý công công cười ha hả, nhận lấy đồ vật rồi ra lệnh cho tất cả cung nhân đều đi xuống.
"Két!"
Rất nhanh sau đó Lý công công đã rời đi, màn cửa được xốc lên, rèm châu va vào nhau tạo thành những tiếng vang, cả tiếng bước chân quen thuộc đang dần đến gần.
Nghe thấy tiếng bước chân này, cả người Thẩm Trí Viễn cứng đờ, bàn tay không kìm được kphải nắm chặt lại. "Nô... Nô tỳ Quý Tư Linh tham kiến công tử, không biết công tử là ai?"
Quý Tư Linh không ngờ người đến gặp mình là một nam tử, dù sao cũng đang ở trong cung, có lẽ sẽ không có ai dám làm loạn, lúc này nàng ấy cố gắng để bản thân được tỉnh táo lại, cung kín thi lễ.
Chỉ là không biết vì sao nhìn bóng lưng trước mắt, nàng ấy luôn cảm thấy rất quen thuộc, tựa như đã gặp ở đâu đó.
"Tâm vũ tiểu thư."
Lúc này cuối cùng Thẩm Trí Viễn cũng không nhịn được, hắn chậm rãi quay đầu lại, giọng nói trầm thấp, đôi mắt thâm thúy đầy lưu luyến và thâm tình khiến người ta giật mình.
“Huynh... Huynh..."
Chờ nhìn thấy đó là gương mặt của Thẩm Trí Viễn, cả người Quý Tư Linh run lên, sau đó nàng ấy mở to hai mắt, đưa tay bịt miệng mình lại, lúc này có chất lỏng rất ấm phun lên đây khóe mắt, khiến nàng ấy không còn nhìn thấy rõ.
Quý Tư Linh nghĩ mãi cũng không ra, làm sao Thẩm Trí Viễn xuất hiện trong hoàng cung, hơn nữa còn xuất hiện trước mặt nàng ấy, phải biết rằng hiện tại nàng ấy vẫn là tần phi hậu cung, làm sao Hoàng đế cho phép hắn đến gặp nàng ấy.
Cứ như vậy, Thẩm Trí Viễn nhìn chăm chú vào Quý Tư Linh, Quý Tư Linh khiếp sợ đứng tại chỗ, hai người chưa từng di chuyển, chỉ lằng lặng nhìn đối phương.
"Tâm Vũ tiểu thư, đã lâu không gặp."