Làm Giàu: Cuộc Sống Điền Viên Của Nông Nữ (Dịch Full)

Chương 1032 - Chương 1033: Thật Sảng Khoái

Chương 1033: Thật Sảng Khoái Chương 1033: Thật Sảng KhoáiChương 1033: Thật Sảng Khoái

"Hừi"

Biết Lâm Chấn nói đều là sự thật, mấy đại thần bên phía Diêm đảng muốn phản đối thì cũng không có lời nào có thể nói ra được.

Bởi vì chiến công của Mộ Dung Húc quá mức trác tuyệt, bọn họ muốn cố tình hạ thấp đi cũng không thể làm được.

"Cho nên bệ hạ, thần cho rằng hẳn là nên để Mộ Dung Húc tướng quân tự hành luyện binh, vi thần tin tưởng, lấy năng lực của Mộ Dung Húc tướng quân thì nhất định sẽ huấn luyện cho Nam Minh chúng ta thêm nhiều lực lượng mạnh mẽ đánh đâu thắng đó như Ngự "Thiên Quân!"

Lâm Chẫn dùng vẻ mặt kiên định cao giọng nói với hoàng đế,"Nếu lãng phí tướng lãnh tốt như vậy thì chính là tổn thất của Nam Minh chúng ta!"

"Nói rất đúng!"

Nghe Lâm Chẵẫn dống dạc hùng hồn, ngay cả hoàng đế cũng không nhịn được xúc động, liền vỗ tay trầm trồ khen ngợi, sau lại nhìn chúng đại thần nói,"Hiện giờ, các ngươi còn có dị nghị nào không?"

"Bệ hạ anh minh."

Hoàng đế đều đã vỗ tay trầm trồ khen ngợi, nếu bọn họ dám phản đối nữa, thì không phải là đang đánh lên mặt hoàng đế sao, bọn họ không ngốc, dù cho không cam tâm nhưng cũng chỉ có thể làm trái lương tâm hòa ứng lại.

"Được, một khi đã như vậy thì quyết định như vậy đi, Hạ ái khanh, việc này giao cho ngươi xử lý." Hoàng đế cười nhìn về phía Binh Bộ thượng thư nói. "Thần tuân chỉ." Nghe vậy, Binh Bộ thượng thư nhanh chân đi lên phía trước lĩnh mệnh.

"Được rồi, bãi triều, chỉ mong sau buổi chiều hôm nay, chư vị làm việc có thể như Mộ Dung tướng quân, nhanh chóng mang đến tin tức tốt cho trẫm."

Nói xong, hoàng đế liền tuyên bố bãi triều, tâm tình vô cùng tốt đứng dậy rời đi.

Phủ tướng quân

"Ha ha ha, thật sảng khoái."

Sau khi hạ triều, Phùng lão và Lâm Chấn cùng trở về, khi về đến phủ tướng quân thì họ liền bật cười, tiếng cười vang vọng khắp mọi nơi trong phủ.

"Phùng gia gia, có chuyện gì mà vui vẻ vậy?"

Thẩm Bích Thấm cũng vừa lúc từ cửa hàng bên kia trở về, nhìn Phùng lão và Lâm Chấn đều vui vẻ như vậy thì nàng không khỏi tò mò.

"Là Ngự Thiên có tin tức tốt."

Lâm Chấn uống ngụm nước trà, rồi mới đem chuyện trong triều hôm nay nói với Thẩm Bích Thấm,"Muội không biết sắc mặt lúc vừa rồi của đám Diêm Tùng đâu, thật sự là muốn bao nhiêu khó coi thì có bấy nhiêu."

"Đây thật đúng là chuyện tốt, ừm, nhưng nếu gia tăng binh lực vậy thì quân bị cùng cần gia tăng, muội phải viết thư lại cho hắn."

Mộ Dung Húc đánh thắng trận đúng là nàng vô cùng vui mừng,"Nhân tiện hỏi một chút xem tam ca ở bên Nguyệt cảng đã xử lý chuyện kia sao rồi."

"Ai, Thấm nha đầu, mấy nắm nay vì Húc Nhi, con cũng vất vả nhiều rồi." Nghe xong lời Thẩm Bích Thấm nói, Phùng lão không khỏi khẽ thở dài một hơi, "Trở lại trong triều ta mới biết rõ tình hình bên kia của Húc nhi có bao nhiêu gian nan, Diêm Tùng một tay che trời, Hộ Bộ cũng là người của bọn họ, vì vậy có tình cắt xén gây khó dễ, nếu không phải luôn có con ở sau lưng giúp đỡ thì Húc Nhi cũng khó có thể đi đến được ngày hôm nay."

"Phùng gia gia, sao người lại nói như vậy, con cũng không hề cảm thấy vui vẻ đâu."

Nghe vậy, mày nàng hơi nhíu lại, làm bộ không cao hứng,"Chúng ta hiện giờ đều là người một nhà, giúp A Húc còn không phải là giúp chính mình sao, đâu cần phải phân chia rõ ràng như vậy, con cũng chỉ mong A Húc được bình an, điều này còn quan trọng hơn tất cả."
Bình Luận (0)
Comment