Làm Giàu: Cuộc Sống Điền Viên Của Nông Nữ (Dịch Full)

Chương 1063 - Chương 1066: Báo Ứng

Chương 1066: Báo Ứng Chương 1066: Báo ỨngChương 1066: Báo Ứng

Sau khi quán trà được tu sửa xong thì được Thẩm Bích Thấm đặt tên là Đào Nhiên Cư.

Quả nhiên không ngoài dự liệu, Đào Nhiên Cư chỉ mới khai trương mấy ngày, nhưng danh tiếng đã lan đến toàn bộ kinh thành, mỗi ngày đều chật kín chỗ ngồi, nếu không có đặt hẹn trước thì chắc chắn không còn chỗ.

Ngoài ra, cửa hàng tự chọn cũng như vậy, ngày nào cũng tấp nập người mua, bởi vì đây đa số là đồ sinh hoạt hàng ngày, hơn nữa tất cả đều có nên mọi người đều chạy đến nơi này mua, mặc dù vị trí khá xa nhưng cũng có rất nhiều người biết đến.

Thẩm Bích Thấm ở kinh thành có thể nói vô cùng nổi tiếng. Thẩm Bích Thấm ngày nào cũng đếm tiền mỏi tay, mỗi ngày trải qua đều là hô mưa gọi gió, thì ở Chương Châu Phủ, khu khai mỏ, Thẩm lão thái lại sống một ngày bằng một năm, khổ sở đến không thể tả nổi.

"Bà đúng là lão bà vô dụng đáng chết, bảo bà đi nhặt củi về đun lửa cũng nhặt mất hơn nửa ngày!" Thẩm lão thái vừa mới cõng củi trở về thì liền bị một người đầu bếp nữ có khuôn mặt chanh chua đen gầy đẩy ngã trên mặt đất.

Lúc này Thẩm lão thái không còn uy phong gì đáng kể, quần áo rách rưới, tả tơi, khuôn mặt khô gầy, đầu tóc bạc phơ tán loạn, tuổi già sức yếu, nhìn không khác gì một bà lão ăn mày.

"Ta nhổ vào!"

Nữ đầu bếp kia vẻ mặt ngang ngược phun nước miếng vào mặt Thẩm lão thái, rồi ghét bỏ nói,"Ta thật không hiểu đầu nghĩ cái gì mới mướn một bà lão vô dụng như bà về đây, đúng là không làm được gì, còn không mau đi ra làm đi, định giả chết sao, hôm nay đừng có ăn cơm!"

Nói xong, lại hướng tới phía Thẩm lão thái tàn nhẫn đạp một cái.

"Không... Không, ta lập tức đi làm, lập tức đi!"

Bả vai Thẩm lão thái bị đá phát đau nhưng cũng không dám nói một tiếng nào, mà rụt rè sợ hãi từ từ bò dậy tiến đến bếp đặt củi vào.

Sau khi khó khăn mới nhóm được lửa thì trong lòng bà ta lại càng chua xót.

Vất vả nuôi lớn hai nhi tử, vậy mà sau khi bọn chúng có vinh hoa phú quý lại bỏ mặc bà ta không quan tâm, liền ném bà ta ở khu mỏ này, để bà ta tự sinh tự diệt. Nghĩ đến cuộc sống bi thảm hiện giờ thì bà ta không khỏi rưng rưng nước mắt.

Lúc này đột nhiên bà ta nhớ đến Thẩm Thủ Nghĩa năm đó hiếu thuận như thế nào, rồi lại nhớ tới Thẩm Lâm thị hàng ngày hầu hạ bà ta mà không than trách một câu, nếu biết bây giờ sẽ như thế này thì bà ta tuyệt đối không làm vậy.

Tất cả những chuyện này đều là báo ứng của bản thân bà ta, nếu lúc trước không bất công như vậy, nếu lúc trước bà ta có thể khoan dung với Thẩm Thủ Nghĩa một chút thì hiện giờ bà ta chính là thái phu nhân phủ bá tước rồi, lúc đó chính là phúc hưởng không hết, nào phải ở chỗ này chịu đựng sự tức giận của nữ đầu bếp kia!

Bà ta vô cùng hối hận!

"Khóc khóc khóc, làm ta tức giận mà còn ủy khuất sao, bà già mà đen đủi kia, không bằng mau chết đi!

Hôm qua trượng phu của đầu bếp nữ này cùng một tiểu tức phụ trẻ tuổi thông đồng khiến tâm trạng bà ta không tốt, hiện giờ lại thấy Thẩm lão thái khóc thì trong lòng càng bực bội, liền câm lấy thanh cời lửa bên cạnh muốn đánh vào đầu bà ta!

"A, ngươi... Ngươi làm cái gì vậy!"

Thẩm lão thái bị đầu bếp nữ kia đánh nhiều lần nên vẫn luôn đề phòng khi thấy hành động của nàng ta như vậy thì nhanh chóng nghiêng người né tránh.

"Phanh..." Thanh cời lửa kia đập thật mạnh vào ghế mây, khiến chiếc ghế bị vỡ tan tành ra.

"Tệ,

Nhìn thấy cảnh tượng này, Thẩm lão thái không khỏi hít một hơi thật sâu, nếu cây gậy kia mà dừng lại ở người bà ta thì tuyệt đối là khiến bà ta mất nửa cái mạng!

"Ngươi... Ngươi muốn giết người sao!" Thẩm lão thái ngẩng đầu lên nhìn nữ đầu bếp, mặt đây hoảng sợ.

"Dám trốn sao, để lão nương xem ngươi muốn trốn thế nào!"

Thấy Thẩm lão thái dám né tránh thì nữ đầu bếp đang không có chỗ phát tiết lại càng tức giận, ngay sau đó ra tay lại càng thêm hung ác về phía Thẩm lão thái.

Que cời lửa nhanh chóng đập qua, ngay theo đó là một tiếng rít chói tai.

"Răng rắc..."

Cùng với tiếng vang lớn là một tiếng kêu thê lương thảm thiết là Thẩm lão thái dùng tay lên che chắn thì liền bị gậy đánh gấy, ngay sau đó mặt bà ta cắt không còn chút máu nào, đau ngất mà nằm rạp xuống sàn.

"Ngươi mau đứng lên cho lão nương, một cây gậy, chết sao được mà giả bội"

Thấy Thẩm lão thái bất động, đầu bếp kia càng tức giận hơn, liền lập tức đạp thật mạnh vào người của bà ta.

Thấy Thẩm lão thái ngất thật thì nàng ta phỉ nhổ một cái rồi bỏ đi, để cho bà ta tự sinh tự diệt.
Bình Luận (0)
Comment