Chương 1080: Chuyện Lớn
Chương 1080: Chuyện LớnChương 1080: Chuyện Lớn
Diêm Tùng siết chặt hai tay, gương mặt đầy căm giận và đau buồn, cắn răng nói: "Phan Nhi, con lập tức truyền tin sang bên kia bảo bọn hắn chuẩn bị sẵn sàng, chúng ta phải lấy tốc độ nhanh nhất để hành động!"
"Vâng!" Diêm Tùng cắn răng, gật đầu.
"Còn nữa, gửi thư đến chỗ Thẩm Thủ Lễ, bảo hắn chuẩn bị sẵn sàng, tùy thời trợ giúp chúng ta."
Trong mắt Diêm Tùng đầy căm hận: "Nhất định lão phu phải để Mộ Dung Húc thất bại thảm hại, dùng tất cả đầu người của tướng quân phủ tế Hộc Nhi!"
"Vâng, hài nhi lập tức làm ngay!"
Diêm Phan gật đầu, gương mặt bi thương và phẫn nộ rời khỏi phủ.
Phủ tướng quân.
"Cô nương, Quang Tử có việc bẩm báo!" Trong thư phòng, Phong Ngâm nhỏ giọng nói bên tai Thẩm Bích Thấm.
Sau khi Phong Ngâm và Hoa Tụng đã thành thân, Thẩm Bích Thấm muốn để cho nàng ấy và Lưu Trường Phúc tự lập gia đình, không cần phải hầu hạ bên cạnh nàng nữa.
Thế nhưng Phong Ngâm nói ngày thường mình cũng không phải làm việc gì nên muốn ở lại tiếp tục hầu hạ bên cạnh Thẩm Bích Thấm, đến tối mới để nha hoàn khác đến hầu hạ nàng.
Hoa Tụng cũng lựa chọn giống vậy.
Thẩm Bích Thấm không lay chuyển được quyết định của các nàng ấy nên chỉ có thể đồng ý. Nói thật thì hai người họ đã hầu hạ Thẩm Bích Thấm nhiều năm nên khi đổi sang người khác, nàng cũng chưa thể thích ứng.
"Cô nương, lần này rất có thể xảy ra chuyện lớn!"
Sau khi đi vào, Quang Tử đưa bức thư cho Thẩm Bích Thấm, trên mặt vẫn còn mang theo vẻ hốt hoảng: "Đây là tình báo thuộc hạ đã thu thập được gần đây, gần đây động tĩnh của Diêm phủ rất khiến người khác phải để ý."
"Ồ, ta xem thử."
Nghe vậy Thẩm Bích Thấm cũng giật mình, nàng nhận thư, mở ra xem. Sau khi xem xong, trong nháy mắt sắc mặt cũng trở nên nặng nề: "Ngươi xác định những tin tình báo này đều đáng tin?"
"Tuyệt đối đáng tin! Ngay từ đầu khi mới nhận được tin tức, thuộc hạ cũng không quá tin tưởng nên phải tự mình xác nhận trong một thời gian, thuộc hạ có thể xác nhận những tin tình báo này đầu là thật!"
Trên mặt Quang Tử vô cùng nghiêm túc nói: "Cô nương, người nói Diêm phủ liên tục đưa tin đến Quan Ngoại, đến cùng là vì cái gì?"
"Ta cũng chưa thể nói chính xác được."
Chưa biết chính xác chuyện trong đó, nàng không dám phỏng đoán bừa bãi, dù sao Quan Ngoại liên quan đến rất nhiều vấn đề, có thể vì buôn lậu nhưng nếu nói Diêm Tùng muốn thông đồng với kẻ thù phản quốc thì Thẩm Bích Thấm thật sự không dám tin.
Dù sao ông ta cũng là trọng thần của Nam Minh, nếu Nam Minh diệt, chính ông ta cũng không có quả ngọt, trừ phi...
Lễ nào...
Nghĩ đến đây, con ngươi Thẩm Bích 'Thấm không khỏi trừng lên, nàng lập tức cho người đi gọi Lưu Trường Phúc đến.
"Cô nương, người tìm thuộc hạ có việc?" Lưu Trường Phúc không hiểu hỏi.
"Trường Phúc, trước kia ngươi đã từng nói trước khi chết Diêm Hộc từng nói Diêm phủ có rất nhiều tiền tài, đúng không?" Thẩm Bích Thấm híp mắt hỏi.
"Vâng." Lưu Trường Phúc gật đầu.
"Vậy trước khi chết hắn ta còn nói những gì?"
Thẩm Bích Thấm hỏi lại một lần nữa: "Ngươi hãy nhớ lại cho kỹ, cho dù hắn ta nói bất cứ lời nào trước khi chết cũng không được bỏ qua!"
"Lúc ấy dường như hắn ta nói đại sự gì đó sắp thành, còn nói thời gian chết của chúng ta sắp đến, tiểu nhân cũng không hiểu có ý gì." Thấy vẻ mặt nghiêm túc của Thẩm Bích Thấm, Lưu Trường Phúc cẩn thận nhớ lại tình hình ngày đó, sau đó mới nghiêm túc kể lại.
"Đại sự... Chẳng lẽ là thật!"
Đột nhiên Thẩm Bích Thấm đứng bật dậy khỏi ghế, không ngừng đi qua đi lại trong phòng, sắc mặt nàng nặng nề mà trước nay chưa từng có
"Cô nương, thế nhưng đã xảy ra chuyện gì rồi?" Mọi người đều không hiểu nhìn theo Thẩm Bích Thấm.