Làm Giàu: Cuộc Sống Điền Viên Của Nông Nữ (Dịch Full)

Chương 1081 - Chương 1084: Án Binh Bất Động

Chương 1084: Án Binh Bất Động Chương 1084: Án Binh Bất ĐộngChương 1084: Án Binh Bất Động

"Chủ tử anh minh!" Nghe vậy, các Long Ẩn Vệ đều sáng mắt lên, không khỏi kính nể nói.

"Ừm, trong khoảng thời gian này các ngươi phải chú ý sát sao đến động tĩnh của Đóa Nhan Bộ bên kia. Ta đã biết chuyện khác thường thế này chắc chắn phải có âm mưu gì đó, gần đây Thát Tử yên tĩnh như vậy, hóa ra là vì muốn chuẩn bị tổng tấn công sang chúng ta."

Mộ Dung Húc nói với Long Nhất: "Còn nữa, con cờ Thẩm Thủ Lễ bên kia cũng đã thả lâu như vậy rồi, ta nghĩ đã đến lúc Diêm Tùng muốn dùng đến rồi."

"Vâng, thuộc hạ biết nên làm thế nào." Long Nhất gật đầu.

Bố trí xong tất cả, Mộ Dung Húc bắt đầu hồi âm cho Thẩm Bích Thấm. Vì chuyện này ảnh hưởng rất lớn, tất cả họ đều phải cực kỳ cẩn thận, nếu không chuyện sắp thành sẽ trở thành bại, trở thành tội nhân thiên cổ.

Ba ngày sau, Thẩm Bích Thấm đã nhận được thư hồi âm của Mộ Dung Húc.

Biết được nội dung cụ thể, nàng lập tức nói lại với Phùng lão và Lâm Chấn, hai người vô cùng khiếp sợ khi biết được dã tâm của Diêm Tùng.

"Diêm Tùng lão tặc này, quả là to gan lớn mật, thế mà còn có gan âm mưu làm phản!" Phùng lão căm ghét nhất là bọn loạn thần tặc tử thế này.

"Thế nhưng thế lực của Diêm Tùng có lớn hơn nữa thì cuối cùng ông ta cũng chỉ là một thần tử mà thôi, mà Nam Minh chính là giang sơn của Chu gia!"

Lâm Chấn nghĩ mãi cũng không ra, làm sao Diêm Tùng lại to gan đến vậy: "Ông ta muốn làm chủ thiên hạ này thì cũng không có lý do xuất binh."

"Ừm, cho nên nhờ có A Húc mới có thể giải mã được bí mật này."

Thẩm Bích Thấm gật đầu, sắc mặt nàng nghiêm nghị, nói: "Kế hoạch đại khái chính là Diêm Tùng và Thát Tử ký hiệp nghị với nhau nhưng song phương cũng không phải hợp tác mà chính là muốn diễn kịch."

"Diễn kịch?" Phùng lão và Lâm Chấn đều không hiểu gì nhíu mày.

"Ừm, bọn hắn diễn một vở kịch kinh thiên động địa."

Thẩm Bích Thấm gật đầu nói: "Diêm Tùng sẽ hỗ trợ Thát Tử đánh giết đến Hoàng Thành, chém chết đương kim thánh thượng."

Nghe vậy tất cả mọi người đều hít vào một hơi khi lạnh: "Thế này... Diêm Tùng này đang suy nghĩ như thế nào vậy? Nếu Hoàng Thành bị đoạt đi, quốc chủ bị giết chết, vậy... Đó chính là diệt quốc!"

"Ừm, đây chính là điều Diêm Tùng muốn."

Thẩm Bích Thấm trầm giọng nói: "Nếu ông ta cướp ngôi soán vị một cách thông thường, trong khi còn rất nhiều quý tộc thuộc dòng dõi vương tôn, Diêm Tùng chỉ là một tên vô danh, căn bản không có cách nào chiếm được thiên hạ của Chu gia. Thế nhưng nếu là diệt quốc thì sẽ thế nào?"

"Ông đã hiểu rồi."

Nghe đến đó, vẻ mặt của Phùng lão và Lâm Chấn đều giống nhau, cả hai đầu sửng sốt thốt lên: "Lòng dạ Diêm Tùng quá thâm sâu, thật đáng sợ!" "Đúng vậy, nếu Nam Minh bị diệt, Diêm Tùng chỉ cần lấy cái cớ là người đầu tiên đuổi Thát Tử ra khỏi Hoàng Thành, như vậy ông ta có muốn chiếm lấy hoàng vị, thay đổi triệu đại thì cũng có thể danh chính ngôn thuận ngồi lên ngai vàng."

Đối với suy nghĩ này của Diêm Tùng, Thẩm Bích Thấm cũng không thể không bội phục ông ta. Diêm Tùng này quả nhiên chính là nhân vật kiêu hùng thời loạn: "Hơn nữa thế lực của Diêm Tùng quá lớn, gần như một nửa quần thần đầu thuộc phe ông ta, đến lúc đó ông ta chỉ cần vung một cánh tay lên, được nhiều người ủng hộ thì việc ông ta ngồi vào hoàng vị cũng chỉ là thuận lý thành chương mà thôi."

"Không được, phải lập tức báo cáo cho Hoàng thượng biết." Nghe đến đó Phùng lão đã không ngồi yên được nữa, vừa dứt lời ông ấy đã muốn đứng dậy đi ngay.

"Ông Phùng, ông đừng vội!"

Thấy vậy Thẩm Bích Thấm vội vàng cho người cản lại, nàng khuyên ông ấy: "A Húc nói, vẫn còn chưa biết được kế hoạch cụ thể của Diêm Tùng thế nào nên tạm thời chúng ta phải án binh bất động, chờ tra rõ tình hình bên trong mới ra tay, gom gọn cả bọn."

"Việc này... Húc Nhi nói không sai. Thế nhưng thật sự không báo cáo lên Hoàng thượng sao?" Phùng lão vẫn do dự hỏi.

"Tất nhiên phải báo cáo với Hoàng thượng, vở diễn này còn cần Hoàng thượng phối hợp, chỉ là hiện nay vẫn chưa phải lúc."

Thẩm Bích Thấm gật đầu nói: "Chắc chắn Diêm Tùng phải có tai mắt của mình ở trong cung, cụ thể là ai thì chúng ta còn chưa biết được nên tạm thời vẫn phải giữ bí mật, càng nhiều người biết càng dễ dàng bại lộ."

"Đúng! Cháu nói không sai!"

Nghe vậy, lúc này Phùng lão mới tỉnh táo lại, ông ấy im lặng rất lâu, sau đó hỏi Thẩm Bích Thấm: "Nếu Diêm Tùng đã có kế hoạch hợp tác với Thát Tử, vậy tình hình của Húc Nhi bên kia không nguy hiểm chứ?"

"Về điều này, ông Phùng hãy yên tâm! A Húc đã nghĩ ra cách đối phó rồi." Thẩm Bích Thấm cười rất bí hiểm: "Chúng ta cứ rửa mắt đợi xem là được tồi."
Bình Luận (0)
Comment