Làm Giàu: Cuộc Sống Điền Viên Của Nông Nữ (Dịch Full)

Chương 1086 - Chương 1089: Gửi Thư Về Quê

Chương 1089: Gửi Thư Về Quê Chương 1089: Gửi Thư Về QuêChương 1089: Gửi Thư Về Quê

Lâm Chấn do dự trong chốc lát mới hỏi tiếp: "Tuyết Nhi đã biết chưa?"

"Ở Thẩm gia, ngoài trừ Tuyết Nhi và nhạc phụ của ngươi ra thì những người khác đều đã biết rồi." Phùng lão nói đến đây, bất giác ông ấy cảm thấy buồn cười.

Thẩm Thủ Nghĩa là người có thân phận tôn quý mà bản thân ông ấy lại chưa biết gì nhưng trái lại người bên cạnh ông ấy đã lên mọi kế hoạch vì tương lai của ông ấy.

"Nói như vậy thì cả tam đệ, tứ đệ và ngũ muội đều đã biết rồi sao?" Lâm Chấn nghe xong thì không khỏi sững sờ.

"Ừm, hai người bọn hắn không cẩn thận đã nghe ta và Tư Văn nói chuyện với nhau mới biết được." Phùng lão không khỏi cười khổ, nói: "Cũng là do chúng ta không cẩn thận, lúc ấy đã hơi say mới không phát hiện ra hai tiểu gia hỏa này đang trốn gần đó nghe lén chúng ta nói chuyện."

"Khu! Thì ra là vậy."

Nghe vậy Lâm Chấn cũng dở khóc dở cười: "Đây mới chính là cách hành xử của tứ đệ và ngũ muội."

Nhưng chuyện làm hắn chấn động nhất vẫn chính là thân phận của Thẩm Thủ Nghĩa, nhớ đến trước đây Hoàng thượng đã ban cho hắn và Tuyết Nhi rất nhiều ưu đãi, thế mà lúc đó hắn chỉ cho rằng Tuyết Nhi hợp mắt đế hậu nhưng không ngờ lại có liên quan thế này.

Khó trách! Quả thật là trong thiên hạ này chưa từng có thiện ý một cách vô duyên vô cớ bao giờ.

"Cho nên để bảo vệ giang sơn của Chu gia, chuyện chúng ta phải làm chính là tận dụng hết tất cả khả năng bảo vệ Hoàng thượng."

Sắc mặt của Phùng lão đã trầm xuống, ông ấy nghiêm mặt nói: "Bây giờ đã đến thời điểm then chốt, rất nhanh sẽ có thể vặn ngã được Diêm Tùng rồi, tuyệt đối không được để thất bại trong gang tấc."

"Đúng vậy! Bây giờ chỉ còn hy vọng vào Lý đại phu có thể cứu được Hoàng thượng mà thôi." Nghe vậy tâm trạng của Lâm Chấn cũng bắt đầu trở nên nặng nề hơn.

Trước khi chưa biết đến thân phận của Thẩm Thủ Nghĩa, bản thân hắn chỉ là thần tử nên cho dù người nào làm Hoàng đế, chỉ cần là người kế thừa ngôi vị một cách chính thống thì hắn vẫn duy trì.

Nhưng bây giờ đã hoàn toàn không giống như vậy nữa. Lần này nếu người thắng là họ, Thẩm Thủ Nghĩa đăng cơ, một người đắc đạo, gà chó thăng thiên, tất cả mọi người sẽ có kết thúc yên lành.

Nhưng nếu thất bại thì tất cả mọi người đều khó thoát khỏi cái chết.

"Đúng rồi, Tuyết Nhi chưa biết được chuyện này, trước tiên nên giấu nàng ấy, nàng ấy là người đơn thuần, nếu biết những chuyện này quá sớm cũng không phải là chuyện gì tốt."

Phùng lão lại mở miệng nhắc nhở: "Tránh cho đến lúc đó, cả ngày đều hoảng loạn."

"Vâng, cháu đã biết." Lâm Chấn gật đầu đã hiểu.

Thẩm Bích Thấm viết thư cho Lý Ngôn Sanh, đồng thời cũng viết thư cho Thẩm Thủ Nghĩa đang ở phủ Chương Châu, nàng thông báo tin mình có thai, đồng thời hy vọng Thẩm Thủ Nghĩa và Thẩm Lâm thị có thể đến đây vì nàng.

Hành động này của Thẩm Bích 'Thấm cũng không đơn giản vì muốn gặp phụ mẫu của mình mà vì để Thẩm Thủ Nghĩa có thể kịp thời nhận tổ quy tông.

Lúc này đã cách thời gian Diêm Tùng muốn áp dụng âm mưu của mình không xa nữa, Thẩm Thủ Nghĩa chính là hoàng tử chính thống, nhất định phải xuất hiện kịp thời mới được.

Nếu không, một khi chậm trễ, chờ cho những phiên vương kia kịp phản ứng, Thẩm Thủ Nghĩa muốn kế thừa đế vị chỉ sợ sẽ vô cùng khó khăn.

Sáu ngày sau ở phủ Chương Châu.

"Đến rồi, Thấm Nhi đã gửi thư về."

Cầm thư Thẩm Bích Thấm gửi về, tất cả mọi người ở Thẩm gia đều cực kỳ vui mừng. Từ khi Thẩm Bích Thấm đến kinh thành, hai người phụ mẫu vẫn chưa gặp lại khuê nữ, họ luôn mong đợi nữ nhỉ gửi thư về nhà.

"Mau xem thử bên trong viết gì?"

Người một nhà vây lại, tất cả đầu trông chờ muốn biết nội dung trong thư.

"Đừng thúc giục, không phải ta đang xem đây sao?"

Thấy mọi người thúc giục, Thẩm Lâm thị tức giận nói một câu, sau đó lại vui vẻ xem thư.

Người Thẩm gia đều biết, ngoại trừ Thẩm Thủ Nghĩa ra mọi người đều biết chuyện quan trọng kia. Dưới mọi tình huống, chuyện trong nhà luôn để Thẩm Lâm thị làm chủ nên rất đương nhiên không ai dám tranh với bà ấy để xem thư.

"Nàng nói gần đây ở kinh thành xảy ra rất nhiều việc nhưng cuối cùng đều được giải quyết ổn thỏa, buôn bán của hai cửa hàng cũng cực kỳ tốt."

Thẩm Lâm thị vừa xem vừa nói lại với mọi người: "Tiếp theo, nàng còn nói nàng đã mang thai, bảo ta và phụ thân các con cùng đến kinh thành..."

"Phụt!"

"Mang thai?"
Bình Luận (0)
Comment