Làm Giàu: Cuộc Sống Điền Viên Của Nông Nữ (Dịch Full)

Chương 1096 - Chương 1099: Thỉnh Tội

Chương 1099: Thỉnh Tội Chương 1099: Thỉnh TộiChương 1099: Thỉnh Tội

Tuy trong lòng cực kỳ không cam lòng nhưng Đổng Hốt Lực đã nói đây là cách duy nhất nên Đổng Trường Đồ chỉ có thể lĩnh mệnh.

Tin tức Đổng Trường Đồ bị bắt sống đã truyền đi khắp quân doanh, đây cũng là lần đầu tiên trong những năm gần đây mà họ đã bắt sống thủ lĩnh Thát Tử, tin tức này khiến tất cả các tướng sĩ đều phấn chấn không thôi.

Kế Châu, tổng binh phủ.

"Thân phận của Đổng Trường Đồ đã được xác nhận?" Mộ Dung Húc nhìn Long Nhất dò hỏi.

"Vâng, hắn đúng là một trong các thủ lĩnh của bộ tộc Đóa Nhan." Long Nhất gật đầu xác nhận. "Tốt lắm! Long Nhất, lần này ngươi đã lập được công lớn."

Dù là Mộ Dung Húc, trên mặt cũng không khỏi hiện lên vui vẻ, hắn gật đầu tán thưởng.

"Chẳng qua thuộc hạ chỉ nghe lệnh làm việc mà thôi."

Tuy Long Nhất lập được công lớn nhưng hắn không kiêu ngạo, chỉ chắp tay nói: "Nếu không nhờ chủ tử dụng binh như thần, bày mưu tính kế thì chỉ sợ lần này lại là một trận chiến khó khăn, cũng không thể nào bắt sống được thủ lĩnh của kẻ thù."

"Đổng Trường Đồ cũng không phải một người đơn giản, nếu lần này người xông lên truy đuổi không phải là ngươi cũng chưa chắc có thể bắt được hắn ta."

Mộ Dung Húc lắc đầu, tiếp tục nói: "Đã bố trí người xong chưa? Chúng ta đang đánh lá bài quan trọng, tuyệt đối không được xảy ra sai lầm."

"Chủ tử yên tâm, chúng ta giữ mạng những tộc nhân của hắn ở đây, Đổng Trường Đồ tuyệt đối sẽ ngoan ngoãn nghe lời."

Long Nhất nói: "Huống hồ thuộc hạ đã phái người chuyên môn theo dõi hắn tồi."

"Ừm vậy thì tốt."

Mộ Dung Húc gật đầu hài lòng: "Đúng rồi, tin tức chúng ta đánh thắng trận bên này đã phong tỏa toàn diện chưa?"

"Bẩm chủ tử, tất cả các con đường quan trọng đều có người của chúng ta trấn giữ, cam đoan sẽ không tiết lộ tin tức ra ngoài."

Long Nhất ngẩng đầu nhìn Mộ Dung Húc, cung kính nói: "Chủ tử, tiếp theo người dự định làm gì?"

"Chờ,"

Mộ Dung Húc uống một ngụm trà, thản nhiên nói: "Chờ bộ tộc Nhan Đóa đến đòi người, lúc đó chúng ta mới có thể tiến hành bước kế tiếp."

"Nếu bọn chúng không đến thì sao?" Long Nhất nhỏ giọng dò hỏi.

"Chỉ dựa vào việc Đổng Trường Đồ là đệ đệ ruột thịt của Đổng Hốt Lực, nhất định bọn hẳn sẽ đến."

Sắc mặt Mộ Dung Húc rất bình thản nhưng giọng nói của hắn vô cùng chắc chắn: "Truyền lệnh xuống, chỉ cần người của bộ tộc Nhan Đóa đến thỉnh tội, hãy nói để thủ lĩnh của bọn hắn đến gặp ta."

"Vâng!"

Thấy Mộ Dung Húc đã nói vậy, mọi người cũng không nhiều lời nữa, bởi vì bọn hắn tín nhiệm Mộ Dung Húc một cách tuyệt đối.

Quả nhiên không ngoài tính toán của Mộ Dung Húc. Sáng sớm ngày hôm sau, lập tức có binh lính đến báo cáo thủ lĩnh bộ tộc Nhan Đóa là Đổng Hốt Lực dẫn theo toàn bộ tộc nhân của mình quỳ gối trước Hỷ Phong khẩu thỉnh tội, cầu xin xá miễn cho Đổng Trường Đồ.

Nghe thấy báo cáo, mấy người Long Nhất lại khâm phục sát đất với Mộ Dung Húc một lần nữa. Thật sự không hổ là chủ tử, quả thật thần cơ diệu toán!

"Chủ tử, người đã được dẫn đến theo phân phó của người, tất cả đều đang ở bên ngoài chờ đợi." Long Nhất bước đến nói với Mộ Dung Húc.

"Đến rất nhanh." Mộ Dung Húc thả quyển binh thư trên tay mình xuống, thản nhiên nói: "Dẫn người vào đi!" "Vâng!" Long Nhất gật đầu, cho người dẫn vào.

"Tội thần Đổng Hốt Lực, Đổng Trường Yểm tham kiến Mộ Dung tướng quân."

Rất nhanh sau đó Đổng Hốt Lực và Đổng Trường Yểm đã được dẫn vào. Vừa mới bước vào, hai người lập tức quỳ xuống trước mặt Mộ Dung Húc, thái độ cực kỳ cung kính.

Mà hai người họ vừa dứt lời, quan phiên dịch đã thông dịch lại cho Mộ Dung Húc.

"Ừm, đứng lên đi. Ban chỗ ngồi."

Thấy vậy Mộ Dung Húc cũng không nhiều lời, thái độ vô cùng thản nhiên, hắn gật đầu, sau đó phân phó quan phiên dịch bằng Hồ ngữ rất lưu loát.

Nghe Mộ Dung Húc nói bằng Hồ ngữ, trong trướng, ngoại trừ các Long Ẩn Vệ ra, còn lại tất cả những người khác đều sợ ngây người.

Không ngờ Mộ Dung Húc lại toàn tài như vậy, không những võ nghệ cao cường, dụng binh như thần, bây giờ còn hiểu biết Hồ ngữ.

Nhưng bọn hắn làm sao biết được Mộ Dung gia vốn dĩ là võ tướng phòng thủ ở biên cương lâu dài nên đương nhiên phải học Hồ ngữ, mà từ nhỏ Mộ Dung Húc đã được học ngôn ngữ này.

"Đa tạ tướng quân, tội thân không dám ngồi." Hai người Đổng Trường Yểm và Đổng Hốt Lực cũng sững sờ, sau đó thái độ lập tức trở nên khiêm tốn mà lắc đầu.

"Ngồi đi! Nếu đã đến hòa đàm, xưa nay Nam Minh chúng ta không bạc đãi sứ giả."

Nhìn thấy thái độ của hai người này, Mộ Dung Húc rất hài lòng, không hổ là thủ lĩnh của bộ tộc Đóa Nhan, có thể quản lý được bộ tộc lớn như vậy, tóm lại cũng có điểm hơn người.
Bình Luận (0)
Comment