Làm Giàu: Cuộc Sống Điền Viên Của Nông Nữ (Dịch Full)

Chương 1109 - Chương 1112: Đáng Bị Báo Ứng

Chương 1112: Đáng Bị Báo Ứng Chương 1112: Đáng Bị Báo ỨngChương 1112: Đáng Bị Báo Ứng

"Hừ, cái tên loạn thần tặc tử Thẩm Thủ Lễ này, xứng đáng bị báo ứng."

Nghe vậy, vẻ mặt Thẩm Kỳ Viễn khó chịu nói: "Dám làm ra chuyện điên rô như vậy, hắn thật muốn đồn Mộ Dung đại ca vào chỗ chết à."

"Loại người như vậy nên bị thiên đao vạn quả [2], phải bị lăng trì mới đúng."

[2] Thiên đao vạn quả (#778): chỉ những kẻ làm ra tội ác cùng cực, xứng đáng chịu hình phạt chém ngàn đao, róc xương róc thịt.

Những tên Thát Tử đó không biết đã sát hại bao nhiêu bá tánh Nam Minh của chúng ta, hắn là người giám sát Ngự Thiên quân lại có ý đồ trợ Trụ vi ngược [3] như vậy, cho Thát Tử nhập quan, quả thực đúng là tội đáng muôn chết mà!

[3l Trợ Trụ vi ngược (B81⁄2‡»/È): nghĩa là giúp vua Trụ làm những điều tàn ác, bạo ngược. Đời nhà Ân, vua Trụ vốn là một vị hôn quân vô đạo, cho nên người nào giúp ông ta làm những điều ác tức là người ấy đang "trợ Trụ vi ngược".

"Đúng vậy, báo ứng của hắn cũng gần rồi." Thẩm Bích Thấm xoa bụng của mình, bên môi khẽ hiện lên một nụ cười lạnh lẽo.

Ngày hôm sau, Kiến Nhạc năm thứ 39, ngày 26 tháng 2 tại Thái Thị Khẩu [4] ở ngoài Huyễn Vũ Môn, buổi trưa canh ba.

[4] một khu phố ở Bắc Kinh, nằm ở quận Tây Thành. Nó còn được gọi là Pháp trường Thái Thị Khẩu (%&ïb H 3# ?Z), là nơi hầu hết các cuộc trừng phạt kinh đô của Bắc Kinh được thực hiện trong thời nhà Thanh và được mở cửa cho công chúng xem.

Theo Pháp luật Nam Minh ) : Kẻ có ý đồ mưu phản (hay là khiến đất nước lâm vào nguy hiểm), phản quốc (hay là âm mưu phá hủy đền miếu, đồi núi, cung điện) hoặc là đồng lõa, bất luận là kẻ chủ mưu hay là kẻ đồng lõa, đều sẽ bị lăng trì xử tử.

Tổ phụ, phụ tử, cháu chắt, người chung sống cùng kẻ chủ mưu, không phân biệt dòng họ, con cái của anh em thúc bá, không phân biệt dân tộc quốc tịch, chỉ cần trê mười sáu tuổi, bất kể bị bệnh tật hiểm nghèo đều bị chém đầu.

Những người dưới mười năm tuổi, hay thê thiếp tỷ muội, nếu là thê thiếp của kẻ mưu phản sẽ tặng cho người có công làm nô lệ.

Tài sản sung vào quốc khố. Sáng sớm, tin tức Diêm Tùng cấu kết với địch phản quốc, có ý định mưu phản đã bị thông báo cho cả thiên hạ, trong lúc nhất thời, tất cả người dân trong kinh thành đều đổ xô ra đường, chỉ để chứng kiến đại gian thần này sẽ phải chịu báo ứng như thế nào.

Người dân trong thành nối đuôi theo sau Diêm Tùng và người thân của ông ta từ cửa nhà giam đến tận pháp trường, thi nhau ném phân, ném đá, lá rau, lá cải thối, mà những binh lính theo sau lại không ai tiến lên ngăn cản họ.

Đợi khi bọn họ đến pháp trường, Diêm Tùng và người nhà họ Diêm đã hoàn toàn thay đổi, cả người đều bẩn thỉu, thảm hại đến cùng cực, nhưng mà lại không một ai cảm thấy đồng tình với mấãy người đó cả, cũng không có một ai chuẩn bị cơm chặt đầu cho bọn họ!

Tình cảnh cực kỳ thê lương khiến người ta thổn thức.

Kể từ bao giờ, thủ phụ, người nắm quyền dưới một người trên vạn người lại bởi vì có những suy nghĩ không nên có mà cuối cùng dẫn đến bi kịch ngày hôm nay như vậy.

Cho nên trong cuộc đời của con người, một số sai lầm có thể mắc, nhưng một số sai lầm tuyệt đối không thể mắc phải!

"Diêm Tùng, đi mạnh khỏe nhé."

Trên tâng hai của một tửu lâu ở Thái Thị Khẩu, đây là nơi tốt nhất để quan sát toàn cảnh của pháp trường, nghe tiếng kêu la thê lương bên dưới dần biến thành tiếng hét bất lực, vẻ mặt Thẩm Bích 'Thấm thờ ơ, nâng ly rượu hướng về phía pháp trường, sau đó ngửa đầu, uống cạn rượu trong ly.

"Được rồi, Thấm Nhi, hiện tại muội không thích hợp để nhìn mấy cảnh như thế này, chúng ta vẫn nên về thôi.

Chặt đầu xem cũng không sao, nhưng Lý Ngôn Sanh đã từng nghe nói về cảnh tượng tra tấn đáng sợ của hình phạt lăng trì, cho nên hắn cũng không muốn những điều này làm vấy bẩn đôi mắt của Thẩm Bích Thấm.

"Được, vậy thì nghe lời của Tử Hinh ca ca." Thẩm Bích Thấm mỉm cười, sau đó cùng Lý Ngôn Sanh nhanh chóng rời đi.

"Thẩm Bích Thấm, con tiện nhân chết tiết, mối huyết hải thâm thù [5] này của nhà họ Diêm ta, chắc chắn sẽ có một ngày ta đến đòi lại!"

[5] Huyết hải thâm thù (fínï83#šf): Là thù sâu tựa biển do sát hại thân nhân cha mẹ của ai đó mà ra.

Sau khi Thẩm Bích Thấm và Lý Ngôn Sanh rời đi, một bóng dáng gầy yếu bước ra từ một góc khuất của tửu lâu, búi tóc nàng ta lệch sang một bên, quần áo rách rưới, nhưng trên mặt lại tràn ngập sự căm hận tột độ.

Người này chính là thành viên duy nhất còn may mắn sống sót và tự do của nhà họ Diêm, Diêm Hương Tuyết.

Một đại tiểu thư luôn sống trong nhung lụa nay đã không còn nhà để về nữa rồi, nhìn biển người mênh mông trước mắt, mặc dù sự hận thù trong lòng nàng ta rất sâu sắc, nhưng lại càng nhiều là sự hoang mang và mờ mịt, còn cả nỗi sợ về tương lai sau này.

Sau này, nàng ta biết đi đâu đây?
Bình Luận (0)
Comment