Làm Giàu: Cuộc Sống Điền Viên Của Nông Nữ (Dịch Full)

Chương 130 - Chương 130: Bịp Bợm

Chương 130: Bịp Bợm Chương 130: Bịp BợmChương 130: Bịp Bợm

Một lát sau, Thẩm Bích Thấm đã mang tiền đến, vừa nãy khi nàng đến tiền trang kiểm tra kho bạc của mình, đã phát hiện trong kho bạc của mình có thêm 8 lượng bạc, vì để đồ phòng có tình huống bất ngờ gì, Thẩm Bích Thấm đã trực tiếp lấy 10 lượng bạc ra.

Nhìn thỏi bạc trong tay, ánh mắt của gã dược đồng kia nhìn về phía Thẩm Bích Thấm lập tức thay đổi, ánh mắt không ngừng quét qua quét lại trên người mấy người họ, đôi mắt hơi nheo lại lóe lên một tia sáng yếu ớt.

"Thấm Nhi, thúc cảm ơn cháu." Nhìn thấy Thẩm Bích Thấm lấy bạc ra, hai mắt Thẩm Đại Võ lập tức đỏ hoe.

"Đại Võ thúc, thúc là huynh đệ tốt của cha cháu, Triệu nãi nãi lại yêu thương cháu như vậy, còn thân thiết hơn cả nãi nãi ruột, cho nên không cần lo lắng chuyện này."

Sau khi an ủi Thẩm Đại Võ xong, nàng mới quay sang nhìn về phía tên dược đồng kia, lạnh lùng nói: "Bây giờ có thể dẫn chúng ta đi gặp đại phu rồi chứ."

Nàng không thích ánh mắt tràn đầy sự tính kế của gã dược đồng này.

"Tất nhiên là được rồi, các người đi theo ta."

Khí thế mà Thẩm Bích Thấm thể hiện ra khiến cho gã dược đồng kia cảm thấy ngạc nhiên, nhưng rất nhanh lại khôi phục lại dáng vẻ lười nhác như lúc ban đầu, cho dù có xuất sắc đến đâu cũng chỉ là một kẻ chân đất sa cơ thất thế mà thôi.

Khi mấy người họ đi vào trong phòng, nhìn thấy người đại phu kia đang tựa lưng vào ghế đọc sách.

Phát hiện có người vào đây, ông ta mới ngẩng đầu lên, sau khi nhìn thấy mấy người Thẩm Bích Thấm, khuôn mặt ông ta lập tức lộ ra vẻ mặt không khác gì gã dược đồng kia, giọng điệu thản nhiên nói: "Các ngươi đến để khám bệnh à?”

"Vâng... Là nương của yêm.' Gã đại phu kia ăn mặc cực kỳ sang trọng, Thẩm Đại Võ vừa nghe đối phương hỏi thì lập tức căng thẳng nói.

"Đã nộp phí đăng ký chưa?" Gã đại phu kia cũng không có ý định đứng dậy, mà lười biếng nhìn về phía gã dược đồng kia một cái.

"Đúng vậy, đại phu, đã nộp." Gã dược đồng kia tỏ vẻ nịnh nọt cúi người về phía trước nói.

"Ồ? Không nhận ra đấy" Nghe thấy mấy người Thẩm Bích Thấm đã nộp phí đăng ký, gã đại phu kia lập tức nhìn chằm chằm về phía mấy người Thẩm Bích Thấm.

"Xin hỏi, đại phu, bây giờ có thể khám bệnh được chưa?" Sắc mặt Thẩm Bích Thấm lạnh băng nhìn về phía gã đại phu kia, nếu như không phải trên thị trấn này chỉ có hai nhà y quán, nàng nhất định sẽ lập tức quay người rời đi!

"Tất nhiên là được rồi." Gã đại phu kia gật đầu nói.

"Đại Võ thúc, đặt Triệu nãi nãi lên giường trước đi, thúc ôm lâu như vậy, chắc tay cũng tê lắm rồi."

Nhìn thấy đại phu đồng ý, Thẩm Bích Thấm quay sang nói với Thẩm Đại Võ, trong y quán đều có giường cấp cứu nhỏ tạm thời để cho bệnh nhân nằm.

"Này! Không thể đặt người lên, mấy người nhìn xem trên thân mấy người đều là bùn đất, nếu như làm bẩn giường rồi thì những bệnh nhân khác làm sao bây giờ!"

Nghe thấy lời nói của Thẩm Bích Thấm, vẻ mặt của gã dược đồng kia tràn đầy khinh thường chạy đến ngăn cản, sau đó chỉ vào Thẩm Đại Võ nói: "Xem tên này cao lớn thô kệch như vậy, nếu đã ôm lâu như vậy thì ôm thêm chút nữa cũng không gãy tay được."

"Ý của ngươi là gì hả!"

Lúc này Thẩm Thủ Nghĩa cũng không nhịn được nữa, vốn tưởng bản thân chỉ đến đây khám bệnh, cho nên không muốn làm †o chuyện, nhưng mà người này thực sự quá khinh người rồi, chẳng lẽ Triệu bá mẫu không phải là người bệnh sao!

"Trọng Thành huynh, sức của yêm lớn, không sao đâu, việc quan trọng bây giờ là khám bệnh cho nương." Thẩm Đại Võ cũng biết những người này khinh thường mình, nhưng mà bản thân hắn đúng là rất nghèo, cho nên cũng không để ý lắm.

"Vậy thì vất vả cho Đại Võ thúc rồi, mời đại phu khám bệnh cho Triệu nãi nãi." Thẩm Bích Thấm hít sâu một hơi, sau đó lạnh lùng nói với gã đại phu kia.

"Chậc, chậc. vô phương cứu chữa, bệnh này rất nghiêm trọng, cân dùng dược để giữ lại mạng, nếu không không cứu được."
Bình Luận (0)
Comment