Làm Giàu: Cuộc Sống Điền Viên Của Nông Nữ (Dịch Full)

Chương 167 - Chương 167: Nước Ô Mai

Chương 167: Nước Ô Mai Chương 167: Nước Ô MaiChương 167: Nước Ô Mai

"Oa, thật là ngọt, mát mát lành lạnh, ăn vô cùng ngon, Phùng gia gia, người đối với cháu thật tốt."

Loại đào này là đào mọng nước, kích thước lớn, vừa to vừa nhiều nước, hơn nữa còn vô cùng ngọt, quan trọng nhất chính là đã được ướp lạnh bằng nước giếng, nên ăn vào miệng vừa thanh vừa ngọt.

"Thích là tốt rồi, ở trong nhà còn rất nhiều, đợi chút nữa trở về thì mang về cho người trong nhà cùng ăn." Nhìn thấy Thẩm Bích Thấm vừa ăn vừa vui vẻ thì Phùng lão cũng tươi cười nói.

Chỉ là lúc này, Mộ Dung Húc ở bên cạnh nhăn mặt nhíu mày, vẻ mặt vô cùng không vui, những quả đào này là do hắn vất vả hái về cho gia gia ăn, sao nha đầu này lại được tiện nghi như vậy! Nha đầu này quá mức tỉnh quái, còn đặc biệt giỏi dỗ dành người khác, gia gia đã bị nàng dỗ đến xoay vòng quanh, cũng không biết đã bị nàng lừa mất bao nhiêu thứ rồi.

Nghĩ đến đây Mộ Dung Húc liền bắt đầu cẩn thận tính toán, kết quả không ra được con số, nhưng khi tính hắn mới phát hiện ra, vậy mà mình cũng không tính được đã cho Thẩm Bích Thấm bao nhiêu đồ, ngay giây phút đó, hắn ngây người sững sờ, nhìn quả đào trong tay mà phát ngốc.

Hắn đột nhiên ý thức được, ngày đó người được hắn cứu căn bản không phải là một tiểu cô nương, mà có khả năng là không cẩn thận cứu một con tiểu hồ ly về rồi, chính xác là một tiểu hồ ly vừa tham lam lại vừa xảo trái

Mất mát lớn rồi!

Mộ Dung Húc cau mày nhìn chằm chằm vào Thẩm Bích Thấm, hẳn suy xét có nên để một ngày nào đó liền đem nàng ném vào trong rừng không, có khả năng là chỉ có thể như vậy thì nha đầu này mới không đến nhà bọn họ lừa ăn lừa uống nữa.

Mà người bị Mộ Dung Húc nhìn như vậy, Thẩm Bích Thấm cảm thấy sống lưng lạnh toát, nhìn không được giật mình một cái.

"Thấm nha đầu, làm sao vậy?" Nhìn thấy phản ứng của Thẩm Bích Thấm thì Phùng lão ở bên cạnh không nhịn được lo lắng.

"Không sao ạ, cháu cảm thấy thời tiết nóng như vậy ăn đồ lạnh như này đúng là rất thoải mái, nếu bây giờ có một chén nước ô mai chua chua ngọt ngọt thì đúng là không tồi." Thẩm Bích Thấm nói rồi trên mặt lập tức lộ ra một nụ cười ngọt ngào.

"Nước ô mai lạnh?" Nghe thấy Thẩm Bích Thấm nói, Phùng lão cau mày khó hiểu. "Vâng? Người chưa từng nghe qua sao?"

Khi biết Phùng lão lại không biết nước ô mai lạnh thì Thẩm Bích Thấm kinh ngạc, nước ô mai ở cổ đại không phải là đồ thường hay thấy sao?

"Chưa từng." Phùng lão nghĩ một lúc xong mới lắc đầu khẳng định.

Lần này đến phiên Thẩm Bích Thấm kinh ngạc, Phùng lão có lai lịch không đơn giản, nếu ông ấy chưa từng nghe qua ô mai lạnh vậy không phải đang chứng tỏ là ở Nam Minh này còn chưa xuất hiện loại đồ uống này sao!

Đây là một cách kiếm tiền mới!

Thẩm Bích Thấm trừng lớn đôi mắt long lanh của mình, làm nước ô mai lạnh không những có thể kiếm tiền thay người nhà mà còn có thể thỏa mãn khẩu vị của bản thân, đúng là một công đôi việc. Tuy rằng trấn trên có lãi bán găng tay, nhưng bởi vì bây giờ nơi nào cũng đều có bán rồi, mà Thẩm Bích Thấm cũng chỉ lấy lãi ở trên trấn nên tiên lấy được cũng thật sự là có hạn, gần đây tiền lãi về tay nàng cũng có dấu hiệu suy giảm.

Ớt cay muốn trưởng thành cũng cần có thời gian, cho nên nàng cần phải nhanh chóng tìm ra được phương pháp kiếm tiền mới, nước ô mai lạnh đúng là một sự lựa chọn không tồi.

Chỉ là hiện giờ vẫn chưa phân gia, nên chuyện này cần phải thương lượng với mấy người Thẩm lão thái một chút, Thẩm lão thái không đồng ý góp tiền làm ăn là tốt nhất, như vậy tiền lời sẽ đầu là của nàng, còn nếu Thẩm lão thái đồng ý buôn bán thì nàng cũng sẽ không tuyệt tình từ chối.

"Thấm nha đầu, vậy nước ô mai lạnh kia là gì?" Phùng lão khó hiểu hỏi.

"Đây là một loại đồ uống rất ngon, Phùng gia gia chờ mấy ngày nữa, cháu nhất định sẽ đem đến cho người nếm thử, đảm bảo người sẽ thích." Thẩm Bích Thấm cười nói.

"Ồ, nha đầu cháu muốn làm đồ ăn, vậy được rồi, lão nhân ta chắc chắn sẽ thích đồ ăn cháu làm nhất."
Bình Luận (0)
Comment