Làm Giàu: Cuộc Sống Điền Viên Của Nông Nữ (Dịch Full)

Chương 191 - Chương 191: Lại Có Ý Muốn Chiếm Đoạt

Chương 191: Lại Có Ý Muốn Chiếm Đoạt Chương 191: Lại Có Ý Muốn Chiếm ĐoạtChương 191: Lại Có Ý Muốn Chiếm Đoạt

Nghe Thẩm Bích Thấm nói lời này, Thẩm Bích Tuyết và Thẩm Lâm thị nhìn nhau, nghe theo lời nàng nói. Đây là tấm lòng hiếu thảo của con gái nên Thẩm Lâm thị cũng không từ chối.

"Đúng rồi, nương, ngày mai là tết Đoan Ngọ, trên trấn có hội chùa, con cảm thấy chuyện buôn bán sẽ càng tốt hơn nên ngày mai sẽ đi bán vào buổi tối. Thẩm Bích Thấm nói.

Nam Minh có quy định cấm họp chợ buôn bán vào ban đêm nhưng đó chỉ nhắm vào nội thành, không bao gồm xứ khác nên trong một số ngày lễ tết đặc biệt thì cuộc sống về đêm của những dân chúng ở xứ khác vẫn rất phong phú.

"Vừa khéo ngày mai chúng ta cũng phải lên trấn tế bái Thủy Tiên Vương, vừa khéo có thể phụ giúp tứ muội bán nước ô mai." Thẩm Bích Thấm kéo tay Thẩm Lâm thị, phấn khởi nói.

"Vậy thì được rồi, muội còn đang lo lắng một mình mình sẽ bận lắm đây." Thẩm Bích Thấm mỉm cười gật đầu. Mọi người trong nhà cùng nhau lao động kiếm tiền là chuyện vui mừng nhất.

"Chỉ đáng tiếc, vốn dĩ năm nay còn tổ chức hội thi đua thuyền bốn năm một lần, thế nhưng ai ngờ vì kết quả của quẻ bói nên phải đẩy lùi đến năm sau nên năm nay không có đua thuyền rồng cho chúng ta xem." Thẩm Lâm thị tiếc nuối nói.

"Nương, cho dù có thi đấu thuyền rồng thì chúng ta cũng không xem được, trong nhà nhiều chuyện như vậy, cũng không thoát ra được. Không có gì đáng tiếc cả." Thẩm Trí Viễn tỏ ra không quan trọng.

Từ nhỏ đến lớn hắn chưa từng tham gia cuộc thi đua thuyền rồng này, chỉ có lúc Thẩm Thủ Nghĩa ra sân dự thi thì họ cũng không thể không đi theo hò hét cổ vũ.

Nghe Thẩm Trí Viễn nói lời này, nụ cười trên mặt của mọi người đều trở nên cứng ngắc, sau đó trong mắt lại hiện vẻ mất mát.

Đúng vậy, người trong nhà họ căn bản chưa bao giờ có được thời gian rảnh rỗi, ngoại trừ làm việc thì cũng chỉ làm việc, đến ngày lễ quan trọng như vậy cũng không thể tham gia.

"Nương, năm sau còn rất lâu, năm sau rồi nói tiếp! Trước tiên chúng ta phải nói rõ chuyện ngày mai, nếu mọi người đã nói đến giúp đỡ thì con sẽ nấu nhiều nước ô mai hơn. Không biết có thể kiếm được bao nhiêu tiền đây!"

Nghe nói đến đó Thẩm Bích Thấm hơi nhíu mày nhưng nàng lập tức cười nói sang đề tài khác.

"Đúng đúng đúng, chuyện ngày mai quan trọng hơn."

Quả nhiên nghe Thẩm Bích Thấm nói như vậy tất cả mọi người đều bị kéo sự chú ý đến chuyện ngày mai, sau đó lại tiếp tục bàn bạc về công việc ngày mai.

Chờ đến khi thảo luận xong, người một nhà mới mang theo tâm trạng kích động mà vào mộng đẹp.

"Lý thị, ngươi có biết chuyện nước ô mai trong thôn chúng ta không?”

Nằm trên giường, Thẩm Thủ Nhân hỏi Thẩm Lý thị: "Thật sự không biết nha đầu nhà Thẩm Điền kia gặp phải vận cứt chó gì mà nước ô mai ướp lạnh kia lại có thể bán tốt như vậy. Ta đã tính toán rồi, bán cái này mỗi ngày có thể kiếm lời được một trăm đồng."

"Cái gì? Một ngày một trăm đồng?” Nghe Thẩm Thủ Nhân nói lời này, Thẩm Lý thị không thể tưởng tượng được la lên. Thẩm Thủ Nhân bị tiếng la của Thẩm Lý thị làm cho lỗ tai cũng ong lên, ông ta tức giận trừng mắt nhìn bà ta một cách bất mãn.

"Ngươi nói cái thứ đó thật sự gọi là nước ô mai ướp lạnh sao?" Thấy Thẩm Thủ Nhân đã tức giận Thẩm Lý thị cũng nhanh chóng nhỏ giọng nói bằng thái độ mềm mỏng hơn.

"Còn có thể giả? Ta cũng đã uống thử một bát, mùi vị kia đúng là không tồi." Thẩm Thủ Nghĩa nhớ lại mùi vị của món nước uống đó mà chép miệng nói.

"Thứ đó là tứ nha đầu nhà nhị đệ nghĩ ra được, nha đầu nhà Thẩm Điền kia có lẽ cũng chỉ hỗ trợ bán mà thôi."

"Hóa ra là nha đầu kia nghĩ ra. Vậy cũng tốt, sau khi nhà họ kiếm được tiền thì tiền cũng thuộc về chúng ta, ngươi còn không vui cái gì? Xem ra ngày mai có muốn uống cũng không cần đưa tiền." Nghe thấy nước ô mai ướp lạnh kia hóa ra là Thẩm Bích Thấm đã nghĩ ra khiến sự ghen tị trong lòng Thẩm Thủ Nhân tan biến sạch sẽ. Nhà của nhị đệ đúng là chuyên kiếm tiền cho nhà ông ta.
Bình Luận (0)
Comment