Chương 194: Phải Phân Gia Bằng Được
Chương 194: Phải Phân Gia Bằng ĐượcChương 194: Phải Phân Gia Bằng Được
Từ nay về sau, tứ muội muội chính là muội muội ruột của nàng ấy, nàng ấy sẽ bảo vệ muội ấy, để nụ cười xinh đẹp như vậy mãi mãi lưu lại trên gương mặt của muội ấy.
Nụ cười như thế xinh đẹp biết bao!
"“Hừ, chỉ có mấy bước lại đi lâu đến như vậy!" Thấy Thẩm Bích Thấm đã đến, Thẩm lão thái bất mãn, lạnh lùng hừ một tiếng.
"Cháu gái còn nhỏ tuổi, bước chân ngắn, đương nhiên là đi chậm." Thẩm Bích 'Thấm hờ hững nói.
"Không biết nương bảo chúng con về đây có chuyện gì" Thẩm Thủ Nghĩa cau mày hỏi, trong lòng ông ấy luôn cảm thấy bất an. "Không có việc gì lão nương mới không rảnh gặp ngươi. Xúi quẩy!"
Thẩm lão thái bất mãn liếc Thẩm Thủ Nghĩa rồi nói: 'Chuyện hôm nay có liên quan đến tứ nha đầu, ngươi là phụ thân của nó nên phải do ngươi làm chủ. Hiện tại đại ca ngươi không có việc làm, nghe nói nước ô mai kia bán không tệ, sau này tứ nha đầu không cần đi bán nữa, đưa công việc buôn bán đó lại cho đại bá của ngươi làm đi!"
Lúc Thẩm lão thái nói những lời này, vẻ mặt bà ta vô cùng tự nhiên, không hề có chút xấu hổ nào.
Nghe đến đó Thẩm Bích Thấm còn cho rằng mình đã nghe lầm, suýt nữa đã cười ra tiếng. Những kẻ này đúng là cực phẩm trong số các cực phẩm. Đến cùng phải có bao nhiêu vô sỉ mới có thể nói được những lời này?
"Nương, người nói lời này có ý gì? Chuyện làm ăn kia là của Thấm Nhi, trước khi bán chúng con cũng đã nói chuyện với người, người sẽ không nhúng tay vào.
Thẩm Thủ Nghĩa tức giận nói.
Đại ca ông ấy lười biếng không muốn đi tìm việc làm, bây giờ thấy khuê nữ nhà ông ấy buôn bán tốt nên muốn cướp đoạt. Lại còn muốn cướp đoạt việc làm ăn của cháu gái mình, có người làm đại bá như vậy sao?
Vì sao trước kia ông ấy không phải phát hiện họ đều là những kẻ ích kỷ, vô sỉ như thế?
"A, nhị đệ, ta cũng đã nhìn giấy cam đoan kia, nương chỉ cam đoan mình không chạm vào tiền tứ nha đầu kiếm về nhưng về phương pháp nấu kia thì nương mà từng nói sẽ không động đến." Thẩm Thủ Nhân ngồi bên cạnh, đặt chén trà trong tay xuống, lười biếng nói.
"Đại ca, huynh không nên quá đáng như vậy!" Nghe Thẩm Thủ Nhân nói trong nháy mắt trái tim của Thẩm Thủ Nghĩa đã đông cứng thành băng. Thẩm Thủ Nhân dùng mánh khóe, giở âm mưu với cả người thân của mình.
Mà Thẩm Bích Thấm lại vô cùng vui vẻ. Thẩm Thủ Nhân à Thẩm Thủ Nhân, ngươi tự cho mình thông minh nhưng lại không biết rằng đã triệt để phá hủy toàn bộ tình cảm thân tình còn sót lại trong lòng Thẩm Thủ Nghĩa.
"Đại bá, nếu người muốn lấy phương pháp nấu nước ô mai của cháu gái thì chắc hẳn cũng đã biết đến giá trị của phương pháp này. Cháu gái cũng có thể nói rõ ràng cho người biết, buôn bán nước ô mai này có thể kiếm được mười lượng một tháng." Thẩm Bích Thấm bước lên, nàng lạnh lùng cười nói.
Nghe nói một tháng có thể kiếm được mười lượng bạc thì tất cả mọi người trong phòng đều không nhịn được mà hít một ngụm khí lạnh vào. Người bên nhà chính tỉnh táo lại thì hai mắt đều phát sáng lên và nhìn chòng chọc vào Thẩm Bích Thấm, lòng tham trong lòng họ cũng không thèm che giấu mà đã biểu lộ ra ngoài.
Nhìn thấy phản ứng của những người nhà chính khiến vẻ châm biếm trong mắt Thẩm Bích Thấm càng toát ra dày đặc hơn. Nàng cố ý nói như thế, phải để phương pháp nấu nước ô mai nàng càng có giá trị lớn thì người của nhà chính mới càng liều lĩnh hòng cướp đoạt nó về tay mình. Nàng cũng sẽ thừa dịp này nhất định phải bắt Thẩm lão thái đồng ý tách nhà ra riêng.
Hôm nay cho dù thế nào cũng phải tách ra.
"Nha đầu chết tiệt kia, đồ tốt như thế nhưng ngươi lại muốn độc chiếm, lập tức giao phương pháp nấu ra đây cho lão nương!" Thẩm lão thái không hiểu biết nhưng bà ta vẫn biết rõ mười lượng bạc là khái niệm gì. Một tháng mười lượng, một năm cũng đã hơn một trăm lượng rồi!