Chương 198: Cùng Chết
Chương 198: Cùng ChếtChương 198: Cùng Chết
Những lời của Thẩm lão thái nói nghe rất có sức thuyết phục, nhưng Thẩm Thủ Nghĩa càng nghe càng cảm thấy trong lòng lạnh lẽo, ông ấy cũng biết chữ, cũng biết tính toán, cũng muốn đến trên trấn làm việc, nhưng mà người bắt ông ấy ở nhà làm ruộng lại chính là nương mà!
Làm quan đọc sách, dựa vào tài năng năm đó của ông ấy, chuyện thi đậu tú tài là chuyện dễ như trở bàn tay, nhưng tại sao nương lại tình nguyện giả bệnh cũng không muốn để ông ấy đi thi?
Nghĩ đến những hành động đối xử bất công này, trong lòng Thẩm Thủ Nghĩa càng nghĩ càng cảm thấy Thẩm lão thái hoàn toàn không coi ông ấy như nhỉ tử của mình, ông ấy lại càng thêm cảm thấy nương hình như đang cố ý hoặc vô tình ngăn cản sự phát triển của ông ấy, cố tình biến ông ấy trở thành một kẻ vô tích sự.
Mặc dù thân là nhi tử, ông ấy không nên ác ý phỏng đoán về mẫu thân của mình như vậy, nhưng những chuyện mà nương đã làm đều khiến ông ấy cảm thấy không thể hiểu được.
"Nương, nếu nhi tử là người vô dụng nhất, vậy thì ngài khiến cho nhi tử phân gia đi, nhi tử cầu xin ngài, để cho nhi tử phân gia đi" Thẩm Thủ Nghĩa quỳ xuống trước mặt Thẩm lão thái, vẻ mặt buồn bã nói.
"Mày mơ đi, cho dù lão nương có chết cũng không đồng ý phân gia!"
Dưới sự tẩy não của Thẩm Lý thị và Thẩm Bích Lan, Thẩm lão thái đã hiểu sâu sắc rằng việc phân gia sẽ không mang lại lợi ích gì cho bà ta cả, ngược lại còn phải mất một phần tài sản, bà ta sẽ không làm vụ mua bán lỗ vốn như vậy!
"Chỉ cần nãi nãi đồng ý phân gia, cháu gái hứa sẽ tặng miễn phí công thức nấu nước ô mai cho đại bá." Thẩm Bích Thấm hờ hững nhìn về phía Thẩm lão thái nói.
"Không thể nào!" Thẩm lão thái không chút do dự từ chối.
"Vậy thì nãi nãi cứ đợi để nhặt xác cho cả nhà chúng ta đi."
Thẩm Bích Thấm chế nhạo nhìn về phía Thẩm lão thái, sau đó quay sang nói với Thẩm Thủ Nghĩa, Thẩm Lâm thị và những người khác: "Nương, nữ nhỉ tuyệt đối sẽ không bao giờ dễ dàng đưa cho mấy người đó phương pháp này, nếu nãi nãi còn tiếp tục đôn ép nữ nhi, mọi người có nguyện ý cùng chết với nữ nhi không?”
"Thấm Nhi!" Vẻ mặt của Thẩm Lâm thị tràn đầy khiếp sợ ngẩng đầu lên, hai hàng nước mắt lăn dài trên gò má.
'Nương, Thấm Nhi đang nói thật, mọi người có nguyện ý cùng chết với Thấm Nhi không!" Ánh mắt của Thẩm Bích Thấm kiên định, không có một tia đùa giỡn nào. "Nguyện ý, nương nguyện ý, không có con, nương cũng không muốn sống nữa, nếu như con thực sự chết rồi, nương lập tức sẽ đi theo con!" Thẩm Lâm thị cuối cùng cũng không thể kìm nén được sự tuyệt vọng trong lòng mình nữa, tỉnh thần sụp đổ kêu hướng Thẩm Bích Thấm hét lên.
"Nương..."
Nghe được câu trả lời của Thẩm Lâm thị Thẩm Bích Thấm mỉm cười, nhưng nước mắt lại không kìm được mà tuôn trào, lăn dài trên hai gò má.
Điều may mắn nhất từ khi nàng trọng sinh đến nay chính là có một gia đình tràn ngập sự ấm áp và những người nhà yêu thương nàng đến tận xương tủy, nàng không muốn một gia đình có những con người đáng mến tốt bụng như vậy lại tiếp tục sống cuộc sống bị người khác áp bức như vậy, cho nên hôm nay bất kể như thế nào, nàng đều phải khiến cho cả nhà họ thành công phân gia!
Phương pháp chỉ là một chuyện nhỏ, nàng muốn chính là làm lớn chuyện này lên, chỉ có như vậy, nhà của bọn họ mới có lý do để phân gial
"Tứ muội, đại tỷ cũng nguyện ý, cả nhà chúng ta bất kể sống hay chết đều phải ở bên nhaul"
Thẩm Bích Tuyết cũng suy sụp hét lên, nàng thực sự không muốn tiếp tục cuộc sống ngày ngày lo lắng đề phòng, và sợ hãi như vậy nữa, nàng thà chết đi chứ không muốn sống cuộc sống không hề có †ôn nghiêm như vậy chứ.
Cả nhà cùng chết, trên đường Hoàng Tuyền cả nhà cũng sẽ được ở bên nhau, sẽ không cảm thấy cô đơn nữa!
"Huynh cũng nguyện ý." Thẩm Trí Viễn cũng không nói nhiều, chỉ là biểu tình trên mặt có chút đờ đân, hờ hững nói ra những lời này.