Làm Giàu: Cuộc Sống Điền Viên Của Nông Nữ (Dịch Full)

Chương 203 - Chương 203: Lên Trấn Sắm Đồ

Chương 203: Lên Trấn Sắm Đồ Chương 203: Lên Trấn Sắm ĐồChương 203: Lên Trấn Sắm Đồ

Nghe chuyện xảy ra với gia đình Thẩm Bích Thấm, Đại Ngưu tức phụ rất thông cảm, lập tức nhiệt tình cho bọn họ mượn xe bò, thậm chí không tính tiền thuê xe.

"Mọi người vừa mới phân gia, còn là tay không rời nhà, đồ vật phải mua rất nhiều, nhất định rất khó khăn, không cần khách khí với ta, đúng rồi, mọi người có chỗ ở chưa?" Đại Ngưu tức phụ quan tâm hỏi.

"Có, thôn trưởng gia gia cho chúng cháu mượn một ngôi nhà tranh." Thẩm Bích Thấm mỉm cười nói.

"Có chỗ ở thì tốt, vậy mọi người mau đi đi, nếu không trời tối đường sẽ khó đi." Nghe nhà Thẩm Bích Thấm đã có chỗ ở, Đại Ngưu tức phụ mới yên lòng.

"Người nhà Đại Ngưu, thật sự cảm ơn cô." Vẻ mặt Thẩm Lâm thị cảm kích. Nhìn thấy một người ngoài mà có thể giúp đỡ mình như vậy, lại nghĩ đến nhà chính vô tình, trong lòng bà càng thêm cảm thấy đau thương.

Những người đó, thật sự có thể coi là người thân sao?

Mất nửa giờ nữa mới đến thị trấn, xuống dưới xe bò, giãn xương cốt một chút, trong lòng Thẩm Bích Thấm thầm hạ quyết tâm, chờ gia đình có nhiều tiền tiết kiệm hơn, việc đầu tiên phải làm là mua một chiếc xe ngựa!

Nếu không, mỗi lần đều ngồi một giờ trên xe kéo như này thực sự quá lãng phí thời gian.

Khi đến thị trấn đã là giờ Dậu, sắc trời cũng đã tối, đơn giản là hôm nay là một ngày đặc biệt, toàn bộ thị trấn nhỏ đầu đèn đuốc sáng trưng, đám đông ồ ạt, các cửa hàng đã đóng cửa vào giờ này vẫn mở cửa, rất náo nhiệt. "Thấm Nhi, con và Tam Lang phải đi cạnh nhau, nhiều người như vậy, tuyệt đối đừng để đi lạc." Nhìn thấy người nhiều như vậy, Thẩm Lâm thị dịu dàng dặn dò Thẩm Bích Thấm.

Rất nhiều ăn mày sẽ lợi dụng ngày hội đông đúc để bắt cóc trẻ nhỏ, Thẩm Bích Thấm và Thẩm Kỳ Viễn vốn dĩ xinh đẹp, gần đây thức ăn cải thiện, ngày càng xinh đẹp trắng trẻo đáng yêu, Thẩm Lâm thị rất lo lắng bọn họ sẽ bị đám ăn mày để ý đến.

"Đã biết, con nhất định sẽ nắm chặt tay tam ca ca, cũng sẽ nắm chặt tay nương." Đôi mắt hạnh nhân của Thẩm Bích 'Thấm nheo lại, lộ ra một nụ cười rạng rỡ.

"Ừ, Thấm Nhi hiểu chuyện nhất, nương yên tâm." Được Thẩm Bích Thấm bảo đảm, Thẩm Lâm thị lúc này mới hiểu ý gật đầu.

Nồi chén gáo bồn và đồ ăn đều có trong nhà tranh sau núi, lân này đối phương chủ yếu là quần áo và chăn màn. "Nương, chúng ta đi mua trang phục trước đi." Thẩm Bích Thấm nắm tay Thẩm Lâm thị nói.

"Không được, trang phục may sẵn đắt tiền lắm, nương và đại tỷ của con đều biết may quần áo, mua một số vải là được." Vừa nghe muốn mua trang phục, Thẩm Lâm thị lập tức lắc đầu phản đối. ...

"Nhưng mà nương ơi, hiện giờ chúng ta còn không có một bộ quần áo tắm rửa, trời nóng như thế này chúng con luôn phải tắm rửa thay quần áo, nương bảo chúng con đêm nay phải làm sao?”

Thẩm Bích Thấm kéo cánh tay Thẩm Lâm thị làm nũng,'Mua một bộ trang phục để sử dụng trước, sau đó lại đi mua vải về tự may, con thích nhất là mặc quần áo nương may cho con."

"Con nói cũng đúng, vậy... Chúng ta đi mua một bộ trang phục trước đi." Thẩm Bích Thấm nói đúng, Thẩm Lâm thị muốn phản đối cũng không có cách, chỉ có thể gật đầu đáp ứng.

Mọi người nhanh chóng tìm thấy một tiệm quần áo, tiệm quần áo này là tiệm quần áo cấp bậc thấp nhất, rất thích hợp với loại người túng quẫn đỉnh đầu như bọn họ.

"Các con đi vào trước, cha và Nhị Lang lập tức đi vào sau."

Tới cửa tiệm quần áo, Thẩm Thủ Nghĩa đột nhiên kéo Thẩm Trí Viễn ngừng lại.

"Vâng, hai cha con nhanh lên đó." Mấy người Thẩm Bích Thấm tuy trong lòng nghỉ hoặc, nhưng cũng không hỏi nhiều, đồng ý rồi đi vào trước.

"Xin chào khách quan, xin hỏi khách quan muốn mua loại quần áo nào?”

Cửa hàng này không lớn, cho nên không có gã sai vặt chỉ có một chưởng quầy, nhìn thấy bọn họ, chưởng quây lập tức tươi cười tiến lên tiếp đón, vẻ mặt hiền lành tươi cười làm người nhìn cảm thấy rất thoải mái.

"Thật... Thật là nhiều quần áo."
Bình Luận (0)
Comment