Chương 251: Bí Mật Nuôi Tình Nhân
Chương 251: Bí Mật Nuôi Tình NhânChương 251: Bí Mật Nuôi Tình Nhân
Sau khi tới nơi chiêu đãi thì mọi người đều ngồi xuống.
Mặc dù tiểu điếm trong thị trấn chắc chắn không xa hoa bằng các cửa hàng trong quận, nhưng thành ý của Thẩm Bích Thấm đã được mọi người nhìn thấy, thái độ của bọn họ đối với Thẩm Bích Thấm cũng trở nên thân thiện hơn rất nhiều.
"Tiểu nữ tử không uống được rượu, lấy trà thay rượu kính các vị một ly, sau này mọi việc trong cửa hàng còn phải tiếp tục dựa vào các vị, hy vọng chúng ta hợp tác vui vẻ." Thẩm Bích Thấm vừa nói cầm chén trà đứng lên.
"Thẩm cô nương khách khí rồi, chúng ta đương nhiên sẽ dốc hết sức lực giúp Thẩm cô nương trang trí cửa hàng." Trương sư phó cũng bưng bát rượu đứng lên. "Đúng vậy, Thẩm cô nương cứ việc yên tâm."
"Thẩm cô nương cứ việc yên tâm!"
Những người khác trong đội thi công thấy Trương sư phó tỏ thái độ, cũng sôi nổi đứng lên liên tục phụ họa.
"Thật sự đa tạ các vị."
Thẩm Bích Thấm khẽ mỉm cười, nói xong liền uống cạn chén trà, trong lòng âm thầm khen ngợi, tuy cửa hàng này không lớn, nhưng nấu nước trà rất ngon.
Lúc này trà phần lớn là nước trà, mà không phải trà xanh như kiếp trước.
Nghiền nát lá trà thành bột trà, thêm nước đun sôi, sau đó thêm mì và gạo, bơ sữa trâu và các loại gia vị khác để nấu cùng nhau, tạo ra một vị trà và sữa đậm đà, vị lưu lại trong miệng đặc biệt lâu.
Cũng chính vì lá trà được ăn trực tiếp như thức ăn nên người thời này gọi là 'dùng trà" thay vì "uống trà”.
Chủ và khách vui vẻ thưởng thức bữa ăn.
Sau khi ăn uống no nê, mọi người nghỉ ngơi một chút, sau đó trở lại cửa hàng, bản vẽ thiết kế đã hoàn thành, buổi chiều sẽ chính thức bắt đầu xây dựng.
Bởi vì lần này trang trí khá đặc biệt, Thẩm Bích Thấm sợ giữa chừng xảy ra sự cố ngoài ý muốn, nàng quyết định theo dõi toàn bộ quá trình, cho nên nàng đã ở lại cửa hàng cả buổi chiều, hướng dẫn và góp ý cho mọi người, đồng thời cũng sẽ đưa một ít tiên thảo đông lạnh ở nhà để giúp mọi người giải nhiệt và bổ sung năng lượng.
Thái độ chu đáo và hiền lành của Thẩm Bích Thấm đã làm hảo cảm của mọi người đối với nàng tăng lên rất nhiều, làm việc càng thêm có tâm, rốt cuộc lân xây dựng này, đối phương trả tiền công cũng khá hậu hĩnh.
Gần đến giờ quay về, Thẩm Bích Thấm chào tạm biệt mọi người rồi rời đi, sau khi rời khỏi cửa hàng, Thẩm Bích Thấm đến gian hàng trước nhà mình hội hợp với phụ thân và mẫu thân để cùng nhau trở về.
"Hả? Người nọ là... Thẩm Thủ Nhân?"
Thẩm Bích Thấm vừa ra khỏi cửa hàng, liền nhìn thấy một đôi nam nữ sóng vai đi vào ngõ nhỏ phía trước.
Nam tử kia rõ ràng chính là đại bá Thẩm Thủ Nhân, còn nữ tử kia có khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp, khí chất lại càng quyến rũ, hành động nhu nhược liễu yếu đào tơ khiến người ta thương tiếc.
Điều khiến Thẩm Bích Thấm để ý chính là mối quan hệ giữa hai người vô cùng thân mật, vừa nhìn là biết mối quan hệ giữa hai người chắc chắn không phải bình thường. Thẩm Bích Thấm khẽ cau mày, suy nghĩ một chút, nàng nhấc chân cẩn thận đi theo, nếu nàng đoán không lầm, nữ tử này rất có khả năng là ngoại thất được nuôi dưỡng bên ngoài của Thẩm Thủ Nhân.
Đi theo vào trong ngõ nhỏ, không bao lâu, hai người dừng lại trước một căn nhà, căn nhà này không lớn, chỉ cần bước một bước là vào trong sân, tuy nhỏ nhưng ở thị trấn này chắc chắn không rẻ.
Thấy hai người đi vào nhà, Thẩm Bích Thấm vội vàng bước tới, nhìn qua khe cửa, đập vào mắt nàng chính là dáng vẻ háo sắc muốn hôn nữ tử kia của Thẩm Thủ Nhân, lại bị nữ tử kia cười duyên né tránh.
"Gia, ngài đừng làm bậy, đại phu đã nói người ta có thai hơn ba tháng, cẩn thận đừng làm tổn thương hài tử." Tuy nàng ta né tránh nụ hôn của Thẩm Thủ Nhân, nhưng lại rất chủ động dựa vào trong lòng ngực Thẩm Thủ Nhân. "Đúng đúng đúng, xem trí nhớ của ta, ha ha ha, Thẩm Thủ Nhân ta lại sắp có hài tử rồi, nàng thông minh xinh đẹp như vậy, đứa nhỏ này sinh ra nhất định sẽ tốt hơn gấp trăm lần so với thứ trẻ mà bà thím già kia sinh ra."
Ôn hương nhuyễn ngọc(*) trong ngực, trên mặt Thẩm Thủ Nhân tràn đầy nụ cười, vừa nói vừa thò tay vào trong vạt áo của nữ tử kia mà xoa bóp, chọc đến nữ tử kia hờn dỗi liên tục.
(*)Ôn hương nhuyễn ngọc: ngọc và hương dùng để ẩn dụ phụ nữ, cả câu để diễn tả một người phụ nữ xinh đẹp, dịu dàng.