Làm Giàu: Cuộc Sống Điền Viên Của Nông Nữ (Dịch Full)

Chương 254 - Chương 254: Kéo Đến Gây Sự

Chương 254: Kéo Đến Gây Sự Chương 254: Kéo Đến Gây SựChương 254: Kéo Đến Gây Sự

Lúc này Thẩm Kim Mai đang lắc hông, bước đi loạng choạng từ trong nhà đi ra, đẩy tất cả mọi việc lên đầu Thẩm Thủ Nghĩa.

"Đúng vậy, chính nhị thúc sai! Ban đầu phu tử đã trục xuất Thẩm Trí Viễn và Thẩm Kỳ Viễn ra khỏi trường nhưng sau đó nhị thúc lại dẫn mấy người họ đến chỗ phu tử bẩm báo nên ba người chúng cháu mới bị phu tử đuổi học, đều do nhị thúc hại chúng cháu."

Thẩm Ninh Viễn tức giận gào lên: "Chính là một nhà nhị thúc giở trò xấu, nếu không người bị trục xuất khỏi trường học phải là hai tên phế vật Thẩm Trí Viễn và Thẩm Kỳ Viễn mới đúng"

"Cái gì? Có thật như thế không? Hổ Tử, con nói xem, lời đại lang nói là thật sao?" Nương của Hổ Tử nhìn hắn hỏi. "Vâng, chính là họ đã hại chúng con." Nhớ đến trên mặt mình vẫn còn đau rát do bị mặt trời làm cho bỏng da, Hổ Tử cũng căm thù nói.

"Đúng vậy, đều là mấy người Thẩm Trí Viễn đã làm hại." A Phúc cũng vô cùng căn hận hai người Thẩm Trí Viễn.

"Thẩm Thủ Nghĩa này bình thường thấy cũng không tệ, không nghĩ đến lòng dạ lại đen tối như vậy, hại tôn nhi của ta bị trục xuất khỏi trường. Chuyện này không thể cứ để như vậy." Bà của A Phúc nghe nói đến đây thì sắc mặt trở nên xám đen, bà ta la hét muốn đi tìm Thẩm Thủ Nghĩa hỏi cho ra lễ.

"Hai tên tiểu từ ti tiện đáng chết kia làm hại đại lãng nhà ta lâm vào hoàn cảnh thế này. Thẩm Thủ Nghĩa, Lý Quế Vân ta và các ngươi không đội trời chung!" Thẩm Lý thị tức giận nghiến răng nghiến lợi.

Ban đầu có rất ít hài tử đi học nên khi Thẩm Ninh Viễn được đi học đã có thanh danh rất tốt ở khắp mười dặm tám thôn quanh đây, rất nhiều người đầu muốn kết giao với hắn, Thẩm Lý thị còn định chờ cho đến khi Thẩm Ninh Viễn trở nên nổi bật, sau đó sẽ đi tìm một cửa hôn nhân tốt, giàu có, vinh quang cho hắn.

Nhưng bây giờ đã bị trục xuất khỏi trường, chuyện sau này sợ rằng sẽ không như ý muốn của bà ta, khả năng tìm được nàng dâu cùng gia cảnh cũng đã khó, càng đừng nói đến chuyện trèo lên cành cao gì đó.

Bị trục xuất khỏi trường chính là nhân phẩm có vấn đề, ở thời đại mà người ta chú trọng nhất chính là thanh danh này, nếu một người có vấn đề về phẩm hạnh, tuyệt đối sẽ là đối tượng bị người ta xa lánh.

"Thế nhưng hiện tại Thẩm Thủ Nghĩa đang ở sau núi, cũng không biết ở nơi nào." Nương của Hổ Tử nhíu mày nói. "Chuyện này không có vấn đề gì cả, gần đây họ đang buôn bán sương sáo ở trên trấn, bây giờ vừa là lúc trở về, chắc chắn sẽ đi con đường ngang qua cửa nhà †a, chúng ta cứ đứng trên đường chờ họ là được rồi." Thẩm Lý thị lạnh lùng cười, nói.

Nhiều người thế này cùng xông lên, bà †a mới không tin hai tên tiểu tử đáng chết kia có thể tránh thoát được.

"Được, chúng ta ở đây chờ đợi họ!"

Mọi người đã thống nhất ý kiến, thế là có người đi vào cầm theo đòn gánh, có người cầm cuốc đi ra trước cổng canh giữ đường đi.

Một nhà Thẩm Thủ Nghĩa cũng không biết bên này xảy ra chuyện, sau khi họ về đến thôn, người một nhà vừa đẩy xe vừa cười nói trở về.

"Thẩm Thủ Nghĩa đến rồi."

Có người tinh mắt đã nhìn thấy mấy người Thẩm Thủ Nghĩa nên vội vàng đứng lên chỉ về phía trước kêu to lên.

"Ôi, y phục trên người đều mới cả, giày cũng thế, trên đầu còn cài hoa lụa."

Thấy Thẩm Thủ Nghĩa sống thoải mái như vậy, lại nhìn đến gương mặt thanh tú, xinh đẹp của Thẩm Bích Tuyết khiến Thẩm Kim Mai phải ghen ghét: "Chậc chậc, hại người rồi còn có thể cười vui vẻ đến như vậy, xem ra nhà hắn không có chuyện gì cả, cũng chỉ khổ cho ba đứa nhỏ đại lang mà thôi."

"Ta nhổ vào, Thẩm Thủ Nghĩa đáng chết kia còn có thể cười vui đến vậy? Đập nát xe của bọn hắn cho ta, nếu không lão tử cũng nuốt không trôi cơn tức này." Cha của A Phúc phun một ngụm nước bọt, ông ta giơ cuốc lên rồi dẫn đầu chạy lên trước tiên.
Bình Luận (0)
Comment