Chương 309: Sùng Bái
Chương 309: Sùng BáiChương 309: Sùng Bái
Giờ có chiếc mắc quần áo này thì chỉ cần hai cái dây phơi nó có thể phơi tất cả quần áo của mọi người trong gia đình, sau khi quân áo khô cũng không hề bị nhăn, rất thẳng và sạch sẽ, không cần phải mang đi ủi lại.
Hai người họ càng nghĩ càng cảm thấy cái móc quần áo này thật sự vừa thần kỳ vừa hữu dụng, ánh mắt nhìn Thẩm Bích Thấm tràn đầy ánh sáng sùng bái.
"Ừm, thứ mà ta cần đã chuẩn bị xong chưa."
Thẩm Bích Thấm đừng cách xa đó nên không nhìn thấy biểu cảm của hai người họ, sau khi vươn vai một cái, nàng hơi nheo mắt hỏi.
"Xong rồi ạ, bánh trứng hấp đã đặt ở trong hộp thức ăn, canh nấm tuyết đường phèn vẫn đang hâm nóng, bây giờ cũng đã được khoảng một tiếng rưỡi rồi, vừa kịp thời gian."
Sau khi phơi quần áo xong, Phong Ngâm tươi cười tiến lên nói: 'Cô nương có cần nô tì cho chúng vào hộp luôn không?”
"Ừm, vậy thì làm phiền ngươi rồi, ta đi rửa mặt đã." Nghe thấy mọi thứ đã được chuẩn bị xong hết rồi, Thẩm Bích Thấm cười gật đầu nói.
Món canh nấm tuyết đường phèn được làm từ nấm tuyết, cầu ky và táo đỏ, cách nấu cũng rất đơn giản, chỉ là hơi mất thời gian một chút.
Đầu tiên là rửa sạch nấm tuyết nhiều lần, sau đó cho vào bát và thêm nước sôi để nguội ngâm một lúc.
Sau khi ngâm được khoảng nửa tiếng, lúc này nấm tuyết đã nở ra, sau đó vớt ra, loại bỏ những vật bẩn trong đó. Tiếp theo cho nấm tuyết, cẩu kỷ và táo đỏ cùng một lượng đường phèn nhất định vào một cái bát, sau đó lại thêm một lượng nước đã đun sôi để nguội vào trong bát, đun nhỏ lửa cách thủy trong khoảng 1 tiếng rưỡi đến 2 tiếng là xong.
Canh nấm tuyết đường phèn có công dụng bổ âm nhuận phổi, bổ phế tiêu khát, có thể trị ho khan vào mùa thu đông, còn có thể dùng làm món bồi bổ cho người ốm yếu, thích hợp cho cả nam và nữ.
Bây giờ thời tiết đang dần bước vào mùa thu, nhiệt độ của ngày nắng nóng mùa hè đã dân hạ xuống, độ ẩm không khí tương đối thấp, khí hậu khô hanh, trong thời tiết hanh khô cũng bao hàm sự mát mẻ của mùa thu.
Dựa theo lý luận về sự giao thoa giữa ngũ hành và ngũ tạng của trung y, cơ quan nội tạng tương ứng với mùa thu là phổi, vì vậy mấu chốt dưỡng sinh của mùa thu là dưỡng phổi và nhuận phổi, đặc biệt trong chế độ ăn uống cần chú ý dưỡng phế quản, mà canh nấm tuyết đường phèn chính là một món ăn thích hợp để dưỡng sinh.
Trước kia hoàn cảnh trong nhà nghèo khó, không có điều kiện, bây giờ cuộc sống đã tốt hơn trước rồi, tất nhiên phải chú trọng sức khỏe, cho nên Thẩm Bích Thấm đã chuẩn bị cho tất cả mọi người trong nhà mỗi người một phần, mà phần mà cô chuẩn bị mang đi này là làm riêng hai ông cháu Phùng gia gia, và cho hai huynh đệ Thẩm Trí Viễn.
Đợi sau khi Thẩm Bích Thấm rửa mặt chải đầu xong, Phong Ngâm đã chuẩn bị xong mọi thứ rồi.
"Cô nương, thứ này rất nặng, nếu không để nô tì giúp ngài bưng qua đó?” Phong Ngâm xách theo giỏ trúc lo lắng quan tâm hỏi.
"Không cần, chút sức lực này, cô nương của hai người vẫn có."
Thẩm Bích Thấm cầm lấy hộp đồ ăn cười nói: Món nấm tuyết đường phèn này, hai người các ngươi cũng có phần, đợi lát nữa nhớ phải ăn đấy, đúng rồi, sau khi phu nhân và hai vị cô nương thức dậy thì nhớ nhắc nhở họ ăn nhé."
"Cảm ơn cô nương, chúng nô tì nhớ rồi ạ" Phong Ngâm và Hoa Tụng quay sang nhìn nhau, vui vẻ đồng ý.
"Ừm”
Sau khi dặn dò hai người họ xong, lúc này Thẩm Bích Thấm cầm theo hộp thức ăn đi ra ngoài.
Nhìn bóng lưng Thẩm Bích Thấm rời đi, hai tỷ muội nhìn nhau cười, trong mắt tràn đầy ấm áp và cảm động, mặc dù hai người họ chỉ là người hầu, có chủ nhân như vậy, cuộc đời này đã thấy đủ rồi.