Chương 379: Nhận Lì Xì
Chương 379: Nhận Lì XìChương 379: Nhận Lì Xì
Thẩm Bích Thấm đi về nhà mà trong lòng vô cùng vui vẻ. Vê đến nhà mới biết mọi việc cần chuẩn bị đã xong, Thẩm Bích Ngọc cũng đã đi tắm nên Thẩm Bích Thấm không gặp được nàng ấy, thấy vậy nàng cũng đi tắm, thay quần áo. Đợi lát nữa nói cho Thẩm Bích Ngọc biết cũng không muộn.
Chờ cúng tế tổ tiên song, cuối cùng đêm giao thừa được mọi người mong đợi cũng đã đến.
Bàn ăn trong nhà Thẩm Bích Thấm là bàn tròn, Thẩm Thủ Nghĩa ngồi vào vị trí chủ nhà đối diện với cửa chính, Phùng lão và Thẩm Triệu thị là hai vị lão nhân duy nhất nên ngồi xuống hai bên của ông ấy.
Thẩm Trí Viễn là con trai trưởng nên ngồi đối diện Thẩm Thủ Nghĩa, Mộ Dung Húc bên phải, Thẩm Đại Võ bên trái Thẩm Trí Viễn.
Mấy vị khách quan trọng đều đã ngồi xuống hết thì những người còn lại cũng không có yêu cầu nào nữa, nhưng không biết làm sao mà sau khi mọi người đã ngồi xuống, trùng hợp là Thẩm Bích Thấm lại ngồi bên cạnh Mộ Dung Húc, còn Thẩm Bích Ngọc ngồi bên cạnh Thẩm Đại Võ.
Bởi vì là bàn tròn nên vừa khéo Thẩm Bích Thấm đối diện với Thẩm Bích Ngọc, nàng nhìn dáng vẻ ngượng ngùng của Thẩm Bích Ngọc và Thẩm Đại Võ thì đột nhiên đã vỗ trán mình một cái. Tiêu rồi, nàng quên mất vừa rồi Thẩm Triệu thị đã dặn nàng nói mấy lời với Thẩm Bích Ngọc.
Không được, đợi lát nữa ăn cơm đoàn viên xong, nhất định phải tìm cơ hội nói cho. Thẩm Bích Ngọc mới được, không thể quên nữa.
"Vậy để lão phu khai cuộc vậy!"
Chờ cho tất cả mọi người đều đã ngồi xuống, Phùng lão mới vui vẻ bưng ly rượu lên nói: "Thiên tăng tuế nguyệt tăng nhân thọ, phúc mãn càn khôn hỷ mãn lâu. Lão phu ở đây chúc mọi người một năm mới vạn sự như ý, toàn gia bình an."
"Ta không có học thức nên chỉ chúc mọi người có được cuộc sống và cả công việc càng ngày càng phát đạt, mấy đứa bé càng ngày càng tuấn, đại cát đại lợi."
Phùng lão nói xong, Thẩm Triệu thị cũng nâng ly rượu lên, tuy bà ấy hơi ngượng ngùng nhưng khắp gương mặt đều là niềm vui.
"Ha ha ha, tạ ơn Phùng lão lão sư, cảm ơn thím Triệu, cảm ơn bà Triệu."
Nghe hai vị lão nhân chúc, tất cả mọi người đều cười to, hai tay bưng ly rượu lên, nói lời cảm ơn. Sau đó người nhỏ tuổi nhất là Thẩm Bích Thấm bắt đầu uống Rượu Đồ Tô trong ly mình trước, Phùng lão có tuổi tác lớn nhất thì uống sau cùng. Rượu Đồ Tô chính là rượu uống vào dịp tết, còn có tên là Tuế tửu.
Cái tên Đồ Tô rất âm tai nhưng thật ra lại ở thời cổ đại, 'tô chỉ nhà tranh, mà hai chữ 'Đồ Tô này chính là Tôn Tư Mạc, một danh y ở Đại Đường đã quảng bá cho loại rượu này và lấy tên một loại nhà để đặt cho nó.
Nghe nói Rượu Đồ Tô do danh y Hoa Đà đã tạo ra mà Tôn Tử Mạc chỉ là người quảng bá nó.
Rượu Đồ Tô được làm từ đại hoàng, bạch truật, quế chi, thông khí, hoa tiêu, ô đầu, phụ tử, có tác dụng làm ấm, trừ phong, giải lạnh, tránh dịch bệnh.
Cái gọi là trẻ thêm tuổi thì nên chúc mừng, già mất tuổi nên phạt.
Vì vậy tùy theo phong tục ở từng địa phương mà khi uống rượu Đồ Tô đều bắt đầu từ người nhỏ tuổi đến người nhiều tuổi với ý nghĩa chúc người lớn trường thọ. "Phùng lão, thím Triệu, đây là tiần mừng tuổi phu phụ chúng cháu gửi đến hai vị, chúc hai vị an khang cát lợi, thọ tựa nam sơn."
Đợi đến khi tất cả mọi người đều đã ngồi xuống, lúc này Thẩm Thủ Nghĩa mới gửi bao lì xì cho hai người họ.
"Được được được." Hai lão nhân đều vui vẻ nhận lấy bao lì xì.
"Nào, đây là tiền để bàn thím cho các cháu, chúc mọi người năm mới mọi chuyện đều như ý, tà ma không đến gần." Sau khi nhận bao lì xì của Thẩm Thủ Nghĩa, Thẩm Triệu thị vừa cười vừa rút một bao lì xì khác †ừ trong ngực áo mình đặt vào giữa bàn ăn.
"Đúng vậy! Đúng vậy! Nào, đây là của lão phu." Phùng lão vừa nói vừa khẽ gật đầu, ông ấy cũng đứng lên rút ra một cái bao lì xì đặt lên giữa bàn.
Tiền để bàn có ý nghĩa không khác gì tiền lì xì, đều mang ý nghĩa trừ tà ma, vì tuế(*) và tụy (**) đọc giống nhau nên nếu tiểu bối nhận được tiền lì xì thì có thể bình an qua tuổi mà trưởng giả cũng vậy.
(*) Tuế: Tuổi
(*) Tụy: Ma, ám muội, mờ ám.