Chương 438: Nhân Chứng
Chương 438: Nhân ChứngChương 438: Nhân Chứng
Còn về phần Lâm viên ngoại, đến lúc này coi như cũng đã hiểu, trong ngực tức giận không khống chế được, tri phủ lúc này cũng không vội vàng giải quyết sự việc mà ngược lại đem hình phạt nói rõ ràng một lần, đây chính là ra đòn phủ đầu với bốn người đang làm nhân chứng, coi như cũng rõ ràng là đang đứng về phía Thẩm Thủ Nghĩa.
"Bang!"
Quả nhiên, bên phía tri phủ lại tiếp tục gõ đường mộc một cái, sắc mặt nghiêm nghị nhìn về phía bốn nhân chứng/'Ngươi cũng đã biết hình phạt của làm giả chứng cứ, họ cũng sẽ phải chịu phạt cùng với người phạm tội."
Nghe xong lời tri phủ nói, ngoại trừ người phụ nữ ra thì ba người còn lại đều có sắc mặt tái mét, có người còn không kìm được mà cả người phát ru, trên trán cũng đổ ra rất nhiều mồ hôi lạnh.
"Bốn người các ngươi, tri phủ đại nhân đều đã nói rõ, nhớ tình huống thực tế diễn ra, chớ có nói sai!" Lâm viên ngoại sợ bốn người bị tri phủ đe dọa rồi sẽ phản ngược lại nên vội vàng trầm giọng nhắc nhở bốn người một câu.
"Không sai, rốt cuộc ngày hôm đó đã xảy ra chuyện gì, ngươi mau nói ra sự thật, nếu có một câu nói dối thì bản quan sẽ nghiêm trị không thai"
Tri phủ nhàn nhạt liếc nhìn Lâm viên ngoại một cái, sau đó lại quay qua mấy nhân chứng nói/Ai sẽ là người nói trước?"
"Dân phụ trước."
Thấy ba người khác đều cúi đầu trầm mặc không nói thì người phụ nhân đột nhiên tỏ vẻ điềm đạm dẫn đầu mở miệng,'Dân phụ chính là chưởng quây của †ú trang Cát Tường, ngày ấy chính tai dân phụ nghe thấy Lâm Xuân nói muốn bắt Thẩm Lâm Thị cũng như muốn gia đỉnh đánh chết Thẩm Thủ Nghĩa, vì vậy Thẩm Thủ Nghĩa mới vì tự bảo vệ bản thân mình mà mới ra tay đẩy người."
Hành động của Lâm Xuân đã bị phụ nhân dùng một câu nói ra hết, nhưng hành động phản kháng của Thẩm Thủ Nghĩa lại chỉ bằng một câu "đẩy người" nhẹ nhàng băng qua.
"Ngươi! Ngươi dám!"
Nghe được lời phụ nhân nói, Lâm viên ngoại tức giận đến mức trợn mắt há miệng, rồi chỉ vào người phụ nhân sắc mặt dữ tợn, hận không thể lập tức bóp chết đối phương, trăm triệu lần hắn ta không nghĩ tới, một chưởng quầy của tú trang nho nhỏ mà dám trả đũa hắn như vậy.
"Đại nhân, lời nói của dân phụ là thật, mong đại nhân vì dân phụ làm chủ, vị Lâm viên ngoại này ngang ngược, muốn giúp Lâm Xuân trốn tránh tội ác, hôm qua còn sai người đến cửa hàng của dân phụ uy hiếp đe dọa, xúi giục dân phụ phải làm chứng thay hẳn, nếu không thì sẽ bắt dân phụ phải trả giá bằng tính mạng của cả nhà."
Dân phụ kia vừa nói liền vừa khóc, sau đó lấy từ trong giỏ ra một vật rồi đưa đôi †ay dâng nó lên cao nói,'Đại nhân, đây chính là vật hôm qua Lâm viên ngoại đưa cho phụ nhân để bịt miệng, dân phụ tuy chỉ là một thôn nữ nhưng cũng hiểu rõ ràng trái pháp luật là không được, vì vậy lúc đó đồng ý làm chứng cho Lâm viên ngoại cũng chỉ là kế sách tạm thời, hiện giờ liền dâng vật chứng lên."
"Ngươi!"
Nhìn thấy đồ vật trong tay phụ nhân thì Lâm viên ngoại trừng lớn hai mắt, lập tức phi thân đến lấy vật trong lòng bàn tay của phụ nhân. "To gan, kia chính là vật chứng, Lâm Phú ngươi còn không giao ra đây cho bản quanl"
Hành động của Lâm viên ngoại đúng là ngoài dự đoán của mọi người, mọi người còn chưa kịp phản ứng thì vật kia đã bị hắn cướp mất, tri phủ tức giận đến mức lập tức cho người đi lấy đồ lại.
7A a,rầm."