Chương 441: Về Nhà
Chương 441: Về NhàChương 441: Về Nhà
"Thật đúng là tốt quá, nếu Thẩm Thủ Nghĩa thật sự chết, vậy cửa hàng và sân của hắn không phải đều là của chúng ta sao!" Thẩm Ninh Viễn cũng chạy ra từ thư phòng, trên khuôn mặt béo ú tràn đầy sự tham lam.
Học quán Nam Minh có kỳ nghỉ đông vào khoảng ngày mười tháng mười hai hàng năm, đến ngày mười lăm tháng giêng âm lịch năm sau mở cửa, vì vậy cả Thẩm Ninh Viễn và Thẩm Thủ Lễ đều ở nhà.
"Đại Lang nói không sai, nếu Thẩm Thủ Nghĩa có thể bị phán tử hình thì tốt rồi!" Nghe được Thẩm Ninh Viễn nói, Thẩm Lý thị lập tức vẻ mặt chờ mong nói.
"Các ngươi nghĩ đẹp quá, không nói Thẩm Thủ Nghĩa có hai nhi tử, lại nói hiện giờ bọn họ đã đoạn tuyệt quan hệ với chúng ta rồi, còn có gia sản cái rằm." Thẩm Kim Mai khinh thường nói.
"Hừ, chẳng qua là mấy tiểu tử còn chưa mọc hết lông mà thôi, đến lúc đó liên tìm cớ diệt trừ toàn bộ, yêm sợ Thẩm Thủ Nghĩa, nhưng yêm không sợ mấy tiểu tiểu đó." Thẩm Lý thị khinh thường nói.
"Không sợ, vậy nha đầu chết tiệt kia ở đâu, ngươi dám động thủ với nha đầu chết tiệt kia sao, nó thì dám dùng đao với chính bản thân mình đó!" Nha đầu chết tiệt kia tất nhiên chính là Thẩm Bích Thấm.
"Đúng vậy, con ma ốm đó cũng không biết bị làm sao, vốn dĩ còn bệnh không sống nổi, lại đột nhiên khỏi bệnh còn trở nên hung hãn như thế."
Nói đến Thẩm Bích Thấm, nhớ đến những ngày ở trong nhà giam và sự cảnh cáo của tri huyền, tâm tư vừa dâng lên của mọi người nháy mắt tắt lửa.
"Lão phu nhân, phu nhân, tiểu thư." Lúc này, Hồng Hoa, nha hoàn nhà chính mua thở hổn hển chạy vào, cúi đầu cẩn thận nói với mấy người,'Cả nhà Thẩm Lâm thị đã trở về thôn, nghe nói còn mang theo một lão nhân và hai thiếu niên trở về."
"Ngươi nói cái gì, còn mang theo ba người trở về, có biết ba người kia là ai không?" Thẩm lão thái cau mày trầm giọng hỏi.
"Lão nhân kia nghe nói là Lâm tú tài huyện Trường Thái, là phụ thân của Thẩm Lâm thị, hai thiếu niên trong đó thì một người là học sinh của Lâm tú tài, một người thì không biết." Hồng Hoa lắc đầu nói.
"Được lắm Thẩm Lâm thị, quả nhiên chính con tiện nhân này xui khiến lão nhị, mới chia nhà chưa bao lâu, nhanh như vậy đã đón phụ thân ả về, Thẩm Thủ Nghĩa quả nhiên là sói mắt trắng, tình nguyện nuôi cha người khác chứ không muốn nuôi lão nương!" Nghe Hồng Hoa nói xong, Thẩm lão thái tức giận đến lập tức ném vỡ chén trà trong tay.
Bà ta biết Thẩm Lâm thị không phải cái thứ tốt, năm đó vì không cho Thẩm Lâm thị vào cửa, bà ta cố tình làm khó dễ nói không thể dùng kiệu hoa và đội đón dâu, không ngờ nữ nhân này lại nhịn ủy khuất gả vào, mấy năm nay bà ta sống chết ngăn cản không cho Thẩm Lâm thị trở về thăm nhà mẹ đẻ, hiện giờ thì hay rồi, dám trực tiếp đón người nhà về đây ở!
Thật là muốn giết nàng!
"Nương, nương xin bớt giận trước, quản bọn họ đón ai làm gì, Thẩm Thủ Nghĩa có thể vượt qua cửa ải này không còn chưa biết đâu." Thẩm Lý thị cười lạnh nói.
Thẩm Bích Thấm tự nhiên không biết âm tư dơ bẩn của người ở nhà chính, mà dù biết cũng không thèm để ý, những người này hiện giờ ở trong mắt nàng chỉ là vai hề nhảy nhót, nếu không phải bọn họ có ân dưỡng dục Thẩm Thủ Nghĩa, nàng không giết bọn họ, cũng sẽ đuổi bọn họ đi rất xa.
"Phu nhân lão gia, cô nương, mọi người đã trở lại" Thấy nhà Thẩm Bích Thấm đã trở về, Phong Ngâm và Hoa Tụng lập tức vui mừng ra cửa nghênh đón.
"Ừ, vị này chính là lão thái gia, vị này chính là Nhị lão gia, về sau bọn họ sẽ sống cùng chung ta." Thẩm Bích Thấm giới thiệu Lâm Bác Văn và Lâm Chấn cho hai người.
"Tham kiến lão thái gia, tham kiến Nhị lão gia."
Nghe Thẩm Thủ Nghĩa nói, hai tỷ muội nhanh chóng hành lễ với hai người, sau khi nhìn thấy Lâm Chấn, khuôn mặt nhỏ của hai người đều đỏ lên, Nhị lão gia thật đúng là oai hùng tuấn tú.
"Được rồi, đều đi vào trước đi."
Dẫn hai người đi vào, Thẩm Bích Thấm mới nói với hai người,'Nhà chính có ba phòng, ông ngoại ở nhà chính cùng cha mẹ, cũng tiện chăm sóc, nhà phụ là ba tỷ muội chúng cháu ở, tiểu sư thúc ở cùng tứ ca tại phòng phía tây, mọi người cảm thấy như thế nào?”