Làm Giàu: Cuộc Sống Điền Viên Của Nông Nữ (Dịch Full)

Chương 498 - Chương 498: Lá Gan Nhỏ

Chương 498: Lá Gan Nhỏ Chương 498: Lá Gan NhỏChương 498: Lá Gan Nhỏ

Mấy người đàn ông vẫn luôn canh cánh việc bị bề ngoài Thẩm Bích Thấm đánh lừa, nhớ đến Thẩm Bích Thấm kia quả quyết ra tay thật tàn nhẫn mà, trong lòng vẫn còn sợ hãi như cũ.

Nghe thấy người đàn ông gầy đen nói mấy người đều đồng thời trầm mặc, bọn họ cũng đều hiểu, nếu lúc ấy Thẩm Bích Thấm nhẫn tâm thêm một chút, thì bọn họ tuyệt đối không thể nào sống đến bây giờ.

"Hô hô hô."

Nhưng vào lúc này, có ba mũi tên đột nhiên bắt về chỗ bọn họ, trực tiếp cọ qua gò má ba người bọn họ rồi đam vào bức tường phía sau, lông cũ vẫn không ngừng rung động.

"Phanh."

"Đại đại hiệp à, anh hùng à, bọn yêm sai rồi, bọn yêm không dám nói chuyện lười biếng nữa, ngài đại nhanh đại lượng đừng so đo với kẻ tiểu nhân như bọn yêm mà."

Ba người đều bị sự tấn công bất thình lình này làm cho sợ hãi tới mức trực tiếp ngồi xụi lơ trên mặt đất, sau khi hoàn hồn cũng không dám dậy liền lập tức quỳ trên mặt đất liên tiếp dập đầu.

"U, đại thúc, cho dù chúng ta rất quen thuộc, thì huynh nghi thức hoan nghênh này cũng quá long trọng rồi đó."

Nhưng đúng lúc này, một giọng nữ quen thuộc lại xa lạ vang lên ở trên đầu, ba người bọn họ mới dừng động tác dập đầu, đồng thời ngẩng đầu lên nhìn về phía trước.

Dưới cái nắng gắt, một thiếu nữ mỹ lệ như hoa tay cầm cung tên vẻ mặt đầy ý cười doanh doanh nhìn bọn họ, từ góc độ này nhìn lên, thì dáng người thiếu nữ trên cao nhìn xuống hiện ra một phần cao quý không gì sánh kịp. "Ha ha, thì ra là nha đầu."

Không biết vì lý do gì, thiếu nữ trước mắt rõ ràng tươi đẹp động lòng người như vậy, nhưng bọn họ lại cảm nhận thấy từng đợt rét run trong lòng.

"Không ngờ mạng của các ngươi lại dai như vậy, vốn tưởng rằng các ngươi sẽ trực tiếp làm một cái xác khô sau đó phơi thây ngoài hoang dã rồi chứ, tâm địa của Mộ Dung ca ca cũng thật tốt quá rồi."

Thẩm Bích Thấm ngồi xuống một bên ghế, ánh mắt như nước nhìn hai người, trong giọng nói mang theo chút thất vọng: "Ngươi nói nếu không ta thử lại một lần nữa, lần này trực tiếp làm cho chân của các ngươi mười cái nữa, sau đó ném các ngươi trở về chỗ kia, thì các ngươi có thật sự biến thành một cái xác khô không."

"Không không cần đâu."

Nghe Thẩm Bích Thấm nói như vậy, cả ba người đều cảm thấy rùng mình, sau đó đầu bọn họ như đang chơi trống bỏi, trong lòng âm thầm than khổ, nha đầu này quả nhiên ác độc như bọn họ nghĩ.

Không chỉ ba tên sơn tặc, mà ngay cả Thẩm Trí Viễn và Thẩm Kỳ Viễn nghe nàng nói xong, cũng có một trận da đầu tê dại, trong lòng âm thầm lau mồ hôi, con mày đây mà muội muội ruột của bọn họ, nếu như là kẻ thù, thì cũng quá bi thảm rồi.

Nghĩ đến đây, cả hai người đều mang vẻ mặt thương hại nhìn về phía ba tên sơn tặc, ánh mắt kia giống như nhận định ba người bọn họ chết chắc rồi, khiến cho trong lòng ba tên đó càng thêm tuyệt vọng.

"Ha hả, đại thúc à, lá gan của mấy kẻ này cũng thật nhỏ mà."

Nhưng vào lúc này Thẩm Bích Thấm đột nhiên nở nụ cười, nhìn ba người nói: "Dọa các ngươi chơi thôi, ta cũng không phải cuông giết người, nên cũng không thích giết người như vậy đâu." "Ha hả."

Thấy Thẩm Bích Thấm cười rộ lên, ba tên kia cũng vội vàng cười theo, vẻ mặt lấy lòng nói: "Ta nó mà nha đầu này vừa xinh đẹp lại lương thiện như thể sao lại làm việc tàn nhẫn như vậy được chứ, ha hả."
Bình Luận (0)
Comment