Chương 530: Không Hợp
Chương 530: Không HợpChương 530: Không Hợp
"Ừm, cũng được, vậy chuyện này..."
"Gia gia nói muốn gặp muội, muội cùng đến đó với ta."
Thẩm Bích Thấm còn chưa nói xong thì Mộ Dung Húc liền mở lời trước, nhàn nhạt nói ra một câu, xong cũng không đợi Thẩm Bích Thấm trả lời mà liền đi về hướng nhà mình.
'Ách..."
Đối với tính tình cao lãnh này của Mộ Dung Húc đúng là nàng không có biện pháp, chỉ có thể bất đắc dĩ xin lỗi Quý Hiên Dật một câu, rồi nhấc chân đuổi theo,'Mô Dung ca ca, huynh chậm một chút!"
"Mộ Dung Húc!"
Nhìn thấy hai người càng đi càng xa, ánh mắt Quý Hiên Dật dần nổi lên một tầng lạnh như băng, người hắn coi trọng tuyệt đối không cho phép bất cứ kẻ nào nhúng chàm!
"Tâm Vũ tiểu thư!"
Lúc này Thẩm Trí Viễn ở một bên cẩn thận đi đến bên cạnh Quý Tư Linh chào hỏi, trên khuôn mặt tuấn tú không che giấu được sự vui sướng.
"Tiểu Thiên Lý, đã lâu không gặp." Nhìn thấy Thẩm Trí Viễn thì Quý Tư Linh vô cùng vui vẻ, mỉm cười gật đầu nhìn về phía hắn.
Sau một chút thì lại lo lắng nhìn về phía Quý Hiên Dật, nàng ấy có cảm giác, hiện giờ cảm xúc của Quý Hiên Dật không tốt, cũng có thể nói là vô cùng không tốt.
"Muội đã ở bên hắn rồi sao?" Sau khi đóng cửa lại, thì Mộ Dung Húc đột nhiên dừng bước chân lại rồi xoay người nhìn về phía Thẩm Bích Thấm hỏi.
"A, ừm." Thẩm Bích Thấm nghĩ đến hành động vừa rồi của Quý Hiên Dật thì cũng hiểu là mọi người đã biến quan hệ của bọn họ rồi, mặt liền đỏ ửng, có chút ngượng ngùng gật đầu.
"Hai người không thích hợp." Không muốn nghe nữa, Thẩm Bích Thấm vừa mới dứt lời, thì Mộ Dung Húc liền trầm giọng nói, ngữ khí cực kỳ cẩn trọng, không hề có một dấu hiệu vui đùa nào.
"Mộ Dung ca ca, ý huynh là nói, ta không xứng với hắn?" Thẩm Bích Thấm hơi khững lại nụ cười, ngẩng đầu nhìn về phía Mộ Dung Húc hỏi.
"Hắn không xứng với muội." Mộ Dung Húc là người nói chuyện luôn lời ít ý nhiều, không lòng vòng quanh co, lần này cũng giống như vậy.
"Phụt...
Không biết vì sao, đề tài này đột nhiên nghiêm túc như vậy lại khiến Thẩm Bích Thấm có cảm giác muốn cười, đúng thật là nàng không nhịn được bật cười nói 'Mộ Dung ca ca, huynh nói vậy làm ta cảm thấy thật ngại ngùng, đây là bênh vực người mình, nhưng có chút hơi quá rồi."
"Ta cũng không có nói giỡn." Thấy Thẩm Bích Thấm dường như không để bụng thì Mộ Dung Húc không khỏi buồn bực, rồi lại trầm giọng nói tiếp.
"Mộ Dung ca ca, ta biết hiện giờ chúng ta thực sự không hợp, cho dù là ai cũng sẽ không xem trọng."
Vẻ mặt của Thẩm Bích Thấm cũng dần trở nên nghiêm túc hơn,'Nhưng phần tình cảm này là do ta tự mình lựa chọn, cho. dù sau này có kết quả như thế nào thì bây giờ ta cũng sẽ cố gắng nỗ lực một lần, ta không muốn để sau này mình phải hối tiếc."
"Ta hiểu."
Một năm ở chung, Mộ Dung Húc cũng hiểu tính cách của Thẩm Bích Thấm, sau khi nghe được lời này thì biết mình không có khả năng thay đổi tâm ý của nàng, nên liền gật gật đầu không nói thêm nữa, sau khi lấy hộp đồ ăn thì liền xoay người đi,'Gia gia không có tìm, muội đi đi."
Thẩm Bích Thấm: '..."
"Ngũ muội, Mộ Dung đại ca đâu?" Thấy Thẩm Bích Thấm trở về, Thẩm Kỳ Viễn tiến lên hỏi.
"Không biết." Bị Mộ Dung Húc trêu cợt một hồi khiến cho Thẩm Bích Thấm vô cùng buồn bực, vẻ mặt tức giận nói.
"Huynh vấn nên đi đến đó xem sao."
Liếc mắt nhìn Quý Hiên Dật một cái, lại quay sang nhìn Thẩm Trí Viễn đang nói chuyện với Quý Tư Linh, Thẩm Kỳ Viễn khế nhăn mũi, tự giác chạy về phía nhà họ Phùng, hắn đã cảm giác cực kỳ rõ ràng rằng mình là một sự tồn tại dư thừa ở đây.
"Nha đầu, sao đột nhiên tâm trạng lại không tốt rồi?" Hiếm khi nhìn thấy Thẩm Bích Thấm tức giận, cho nên Quý Hiên Dật không nhịn được tiến lên dùng quạt xếp gõ vào đầu nhỏ của nàng một cái.
"Không có gì."
Nhìn thấy Quý Hiên Dật, Thẩm Bích Thấm đột nhiên cảm thấy cơn giận của mình đã biến mất không thấy bóng dáng, nghĩ đến cái nắm tay vừa rồi, trái tim của nàng lại bắt đầu đập loạn nhịp.
Trong lòng âm thầm tự mắng mình quá vô dụng, đây cũng không phải là lần đầu tiên nàng nhìn thấy tên tiểu tử này, sao bây giờ mỗi lần nhìn thấy hắn đều căng thẳng như vậy.