Chương 576: Thu Hoạch Liên Tiêu
Chương 576: Thu Hoạch Liên TiêuChương 576: Thu Hoạch Liên Tiêu
"Ừm, hai mươi người đã đủ chưa?" Mộ Dung Húc im lặng một hồi lâu, sau đó lên tiếng hỏi.
"Đủ, đủ rồi, Mộ Dung ca ca, thật sự có thể tìm được nhiều người như vậy sao?"
Nghe vậy, ánh mắt của Thẩm Bích Thấm lập tức sáng lên, nhưng sau đó nàng lại nhíu mày, do dự hỏi: "Chỉ là những người này có đáng tin không?”
"Tuyệt đối đáng tin cậy, khi nào muộn cần, ta sẽ đi sắp xếp."
"Nếu được như vậy thì tốt quá." Thẩm Bích Thấm nhẩm tính thời gian, vui mừng nói: 'Ba ngày nữa được không?"
"Được, muội ở nhà đợi tin của ta." Mộ Dung Húc suy nghĩ một chút, gật đầu đồng ý.
Ba ngày nháy mắt trôi qua, Liên Tiêu và đậu tương trong trang viên của Thẩm Bích Thấm đã chín rồi.
Ban ngày Lâm Chấn đều ở trong trường, cho nên không phải lo lắng về vấn đề an toàn của hắn, tất cả mọi người và đám người Lưu Trường Phúc đều được gọi đến để giúp đỡ.
Mộ Dung Húc nói được thì làm được, quả nhiên gọi hơn hai mươi người đến, những người này phần lớn đều là những người nam nhân trung niên khoảng tầm 40 tuổi, cách ăn mặc rất đơn giản nhưng đều là những người rất cường tráng, làn da ngăm đen, vừa nhìn đã biết là những người dân lao động chân chính.
"Chào Thẩm cô nương." Nhìn thấy Thẩm Bích Thấm đi về phía này, cả hai mươi người đều nghiêm túc, đồng loạt lên tiếng chào Thẩm Bích Thấm.
Tiếng hét và động tác cực kỳ chỉnh tê, cực kỳ có trật tự, Thẩm Bích Thấm không khỏi có chút sửng sốt khi nhìn thấy đội hình như vậy, những người này sao trông giống như người tham gia quân ngũ vậy?
"Mộ Dung ca ca, họ là?" Trong lòng Thẩm Bích Thấm không khỏi nghi ngờ nhìn về phía Mộ Dung Húc.
"Họ đều là những người bốc vác hàng ở bến tàu, là bạn của ta, muội không cần lo về vấn đề bảo mật." Mộ Dung Húc nhìn Thẩm Bích Thấm giải thích nói.
"Hóa ra là vậy, vậy để tôi nói về nhiệm vụ chính ngày hôm nay của mọi người nhé."
Nghe vậy, Thẩm Bích Thấm mới hiểu ra gật đầu, mặc dù trong lòng vẫn còn chút nghi ngờ, nhưng nhiệm vụ chủ yếu bây giờ chính là thu hoạch Liên Tiêu, cho nên cũng không nghĩ nhiều nữa, nhìn họ nói: "Mười mẫu Liên Tiêu này có hai mươi người thu hoạch là đủ rồi, những người còn lại sẽ phụ trách cho tương vào trong chum và buộc kín." Tương là thứ hiện giờ cân cung cấp cho Quý Tiên Lâu, cho nên đều sử dụng vại †o, về phần việc bán lẻ tương thì phải đợi Trương sư phụ trở lại giúp đỡ xây dựng cửa hàng mới được, vì vậy cũng không cần quá vội.
Trước đó nàng đã hỏi Trương sư phụ rồi, Trương sư phụ nói rằng sau khi tham gia cuộc họp thường sẽ trở lại, vào khoảng tháng 11, lúc đó các vùng biển phía Bắc đã đóng băng, bọn họ sẽ chia làm hai nhóm, một nhóm đi đường bộ, một nửa đi đường biển, cho nên sẽ trì hoãn một chút thời gian.
Dù sao doanh số bán hàng của Quý Tiên Lâu cũng không nhỏ, nếu như đã làm thì phải làm được tốt nhất, Thẩm Bích Thấm cũng không gấp, kế hoạch của nàng là đợi sang năm mới chính thức khai trương cửa hàng.
"Chúng tôi rõ rồi." Nghe vậy, những người bốc vác kia lại lần nữa đồng thanh nói đồng ý, giọng nói tràn đây năng lượng, cực kỳ khí thế, khiến đám người Lưu Đại Tuệ nghe xong hơi run rẩy, trong mắt không khỏi lộ ra một chút sợ hãi.
Mà sự nghỉ ngờ trong lòng của Thẩm Bích Thấm càng thêm cao hơn, những người này thật sự chỉ là những người bốc vác bình thường sao? Khi nào thì tố chất thân thể của dân bốc vác lại trở nên cao như vậy?
"Cha, cha đều biết như thế nào để ủ tương rồi, việc này giao lại cho cha nhé."
Nhưng mà mặc dù trong lòng còn có chút nghi ngờ, nhưng hiện tại không phải việc cần chú ý, Thẩm Bích Thấm tin rằng Mộ Dung Húc sẽ không làm hại nàng, cho nên cũng không hỏi thêm bất kỳ câu hỏi nào khác.
"Con gái, con cứ yên tâm, chuyện này cứ để cha lo."