Làm Giàu: Cuộc Sống Điền Viên Của Nông Nữ (Dịch Full)

Chương 594 - Chương 595: Quỷ Đến

Chương 595: Quỷ Đến Chương 595: Quỷ ĐếnChương 595: Quỷ Đến

"Ha

Trong thư phòng nhà họ Thẩm, Thẩm Bích Thấm ngáp một cái rồi duỗi người khép toàn bộ sổ nợ vào, tắt đèn rồi đi ra khỏi thư phòng.

"Cô nương, người muốn nghỉ ngơi sao?" Phong Ngâm vừa mới làm đồ ăn khuya cho Thẩm Bích Tuyết xong, đang muốn mang lên cho nàng thì lại liền thấy nàng đi ra khỏi thư phòng.

"Ừm, hôm nay hơi nhiều việc, nên ta thấy có chút mệt."

Thẩm Bích Thấm mỉm cười gật đầu/Ðồ ăn khuya cứ để đó cho ta, ta ăn xong sẽ nghỉ ngơi, ngươi cũng nghỉ ngơi sớm một chút đi, trời giá rét, chớ để cảm lạnh."

"Được." Sau khi mang đồ ăn cho Thẩm Bích Thấm, thì Phong Ngâm liền mỉm cười lui xuống.

"Phần phật -"

Thẩm Bích Thấm đang ăn khuya thì đột nhiên cửa sổ lại bị đẩy ra, gió lạnh bên ngoài ùa vào trực tiếp làm nến trong nhà bị dập tắt, chỉ còn lại ánh trăng sáng chiếu từ bên ngoài qua cửa sổ vào.

Nhìn thấy tình hình này, Thẩm Bích Thấm dường như nghĩ tới gì đó, người hơi cứng lại, đôi mắt trừng lớn từ từ nhìn về phía cửa sổ.

Quả nhiên, một thân ảnh quen thuộc kia đã đứng bên cạnh cửa sổ, vạt áo màu xanh dương, dáng người cao gầy, mà mờ ảo như tiên nhân, đẹp đến đoạt hồn đoạt phách người khác.

"Rầm..."

Thấy tình cảnh này, Thẩm Bích Thấm nhịn không được hung hăng nuốt nước miếng, trời ơi!

Thẩm Bích Thấm hơi nắm tay vào, trong lòng âm thầm kêu khổ, ông trời ơi, gân đây nàng còn không thấy hắn, vốn tưởng rằng hắn đã buông tha cho mình, ai ngờ, bây giờ đã lại tới nữa!

Hình như nàng cũng chưa bao giờ làm ra chuyện gì thương thiên hại lí cả, sao lại chọc phải người này rồi!

Ô ô ô, chúng ta không oán không thù, sao ngươi có thể quấn lấy ta như vậy, tuy rằng giá trị nhan sắc của ngươi rất cao, nhưng nhìn người này, nếu không phải quỷ thì cũng hẳn là yêu nhân, ngươi nói đi, ta đã làm gì mà ngươi nhìn trúng ta, ta sửa ngay lập tức, không được sao!

Khó khăn lắm mới có thể nhìn thấy được dáng vẻ khẩn trương này của Thẩm Bích Thấm, không biết vì sao, đột nhiên Mộ Dung Húc cảm thấy vô cùng buồn cười, mắt cũng hơi nheo lại bởi vì muốn nhịn lại ý cười, hắn liền dựa vào cửa sổ bất động nhìn nàng.

Hắn muốn nhìn xem tiếp theo Thẩm Bích Thấm sẽ phản ứng như thế nào.

Vì thế, trong phòng liền lâm vào trạng thái yên tĩnh, Thẩm Bích thấm nâng chiếc muỗng, cứng đờ người nhìn Mộ Dung Húc, thật ra nàng đang chờ xem tên "quỷ" trước mắt này có phải sẽ biến mất ngay không.

Nhưng mà, thật sự đã làm nàng thất vọng rồi.

Thẩm Bích Thấm cảm thấy tay mình như tê dại đi, nhưng "quỷ" đang đứng trước mặt nàng vẫn như cũ ở nguyên vị trí đó yên lặng nhìn nàng.

Giờ phút này, Thẩm Bích Thấm thật sự có chút muốn khóc,quỷ" an tĩnh so với "quỷ" hoạt bát còn đáng sợ hơn rất nhiều đói

"Khu, ha ha..." Rốt cuộc, Thẩm Bích Thấm không nhịn được nữa, liền cứng đờ người cười gượng hai tiếng, sau đó chỉ thức ăn khuya trước mặt mình, đâu óc có chút mộng mị mở miệng nói,Ngươi... Có có đói bụng không, muốn cùng ăn với ta không?”

Vừa mới dứt lời, thì Thẩm Bích Thấm liền hối hận, nàng hận không thể cho bản thân mình hai quyền, vừa choáng váng vừa cảm thấy mình có vấn đề rồi, vậy mà nàng lại dám mời "quỷ" ăn cùng mình, hơn nữa/quỷ" hẳn là sẽ không ăn đồ ăn của nhân loại đi!

Ôôô...

Nội tâm Thẩm Bích Thấm âm thầm khóc không ra nước mắt, sao nàng cảm thấy tên này dường như cho rằng nàng trào phúng hẳn, có khi nào sẽ trực tiếp đem mạng nhỏ của nàng theo luôn không?

Thật ra trước khi gặp tên "quỷ" này thì trước đây nàng cũng không tin, trên thế giới còn có thứ này tồn tại, nhưng bây giờ, nàng cũng không thể không tin được.

Bởi vì hắn đang đứng trước mặt nàng, vô cùng duyên dáng yêu kiều, khiến cho nàng không muốn tin cũng phải tin!

Hỏi vì sao lại nói là duyên dáng yêu kiều sao?

Ừm, bởi vì tên quỷ này đẹp đến mức không thể diễn tả được, ngoại trừ mấy từ duyên dáng yêu kiều ra thì nàng không biết nên dùng từ gì mới có thể hình dung được nữa.

'Ừm'

Ngay tại thời điểm Thẩm Bích Thấm cho rằng tên quỷ này sẽ thẹn quá hóa giận mang mạng nhỏ của nàng đi thì nàng lại thấy hắn hơi gật đầu, sau đó nhẹ nhàng đi đến bên cạnh bàn...

Liần ngồi xuống!
Bình Luận (0)
Comment