Làm Giàu: Cuộc Sống Điền Viên Của Nông Nữ (Dịch Full)

Chương 675 - Chương 676: Làm Miến Dong

Chương 676: Làm Miến Dong Chương 676: Làm Miến DongChương 676: Làm Miến Dong

Xay bột xong thì cân nhào bột, đây là công việc cần thể lực, đương nhiên là do những nam nhân cường tráng trong thôn làm, ngoài ra, độ đặc của bột cần phải được kiểm soát tốt, nếu không đến lúc làm sợi miến sẽ dễ bị đứt gấy.

Công đoạn tiếp theo là cho hỗn hợp bột đã hoàn thành sền sệt vào lồng hấp, hấp xong thì cán mỏng ra, trải lên chiếc phiến trúc chuyên dụng đã làm từ trước, tiến hành kéo dài và mỏng rồi vớt ra phơi nắng, chờ đến khi phơi khô xong thì tiến hành công đoạn băm nhỏ cuối cùng.

Bằng cách này sợi miến được làm ra có màu vàng nhạt và trong, mềm và đàn hồi, không dễ đứt, chất lượng tuyệt vời.

Công việc làm miến rất nặng nhọc, nhất là khâu nhào bột, bởi vì số lượng nhiều nên sau ngày đầu tiên làm miến, những nam nhân lực lưỡng quanh năm lao động trong thôn đều đau lưng mỏi eo, rên rỉ kêu to, nhưng cũng chỉ kêu khổ vài câu, ngủ một giấc thì đến ngày thứ hai lại xắn tay áo tiếp tục ra trận.

Đương nhiên, điều khiến mọi người kinh ngạc nhất chính là phương pháp làm miến của Thẩm Bích Thấm, đây chắc chắn là người đứng đầu trong mắt mọi người trong thôn, vì vậy dưới sự kêu gọi khôn khéo của trưởng thôn, phương pháp làm miến này đã trở thành kho báu của thôn Thẩm Gia, không thể dễ dàng tiết lộ, nó phải được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác như một nghề thủ công của tổ tiên.

Rốt cuộc, dưới sự hợp tác toàn lực của toàn thôn dân, tất cả dong riêng ở thôn Thẩm Gia đều được chế biến thành miến vào tháng mười, tổng cộng có bảy mươi hai ngàn cân miến, không sai biệt lắm so với tính toán của Thẩm Bích Thấm. Nhận được đáp án này, mọi người thôn Thẩm Gia đều kích động không thôi, nếu đống miến này thật sự có thể bán đi, cuộc sống sau này của bọn họ sẽ càng ngày càng có hi vọng.

Sau khi hoàn thành làm miến, Thẩm Bích Thấm lập tức dán bố cáo ở quán mì Thẩm Ký và cửa hàng Thẩm Ký, thông báo thôn Thẩm Gia có bảy vạn cân miến muốn bán ra, tới trước thì được.

Hương vị của miến như thế nào mọi người đều biết, số lượng bảy vạn cân căn bản không đủ cho mọi người nhét kẽ răng, không hề ngoài dự đoán, tin tức vừa ra thì miến liền bị cướp sạch.

Nhìn hơn một ngàn lượng bạc trong tay, lão thôn trưởng hai tay run lên, sống hơn nửa đời người, đây là lần đầu tiên nhìn thấy nhiều bạc như vậy.

"Thẩm bá bá, hiện giờ thôn đã có tiền bạc, thuế lương thực nên trực tiếp thu bằng tiên, lương thực chúng ta giữ lại tự ăn, dư thừa thu vào kho chung."

Vụ mua bán lần này đều do Thẩm Thủ Nghĩa toàn quyền phụ trách, sau khi đưa bạc cho lão thôn trưởng, nghĩ đến tin tức nhiều bá tánh đã phải di dời khắp nơi vì lương thực mất mùa, ông cau mày đề nghị.

Mỗi huyện ở Nam Minh đều có một kho thóc chung, buổi đầu lập quốc, thiên hạ thái bình, bá tánh sinh sống yên vui giàu có, chế độ kho thóc của huyện được chấp hành nghiêm ngặt, nhưng hiện nay đã bị hoàn toàn buông thả.

Phương Bắc có người Thát Tử xâm lược, phương Nam có tặc Oa tác loạn, cộng với thiên tai liên miên, nội bộ triều đình bất ổn, quan lại tham nhũng lợi dụng công tư bóc lột bá tánh, đời sống của người dân Nam Minh đã trở nên vô cùng khó khăn.

Cũng chính là lo lắng của Thẩm Bích Thấm, thời kỳ loạn lạc ở Nam Minh sẽ trỗi dậy.

"Đúng vậy, cháu nói không sai, lương thực mới là căn bản, nếu như có một năm thiên tai, có bạc cũng mua không được thức ăn, chúng ta sẽ dự trữ lương thực."

Trong tay có bạc, lão thôn trưởng cũng có tự tin, lập tức triệu tập mọi người trong thôn đến hội.

Thức ăn là thứ quan trọng nhất đối với người dân, trong mắt đông đảo dân chúng mà nói, có thể đủ ăn quan trọng hơn bất cứ điều gì khác, vì vậy mọi người không nói hai lời liền gật đầu đồng ý với lão thôn trưởng.

Chờ mọi chuyện quyết định xong, thôn trưởng chia bạc mọi người, mỗi hộ gia đình ba mươi lượng, nhìn bạc trắng bóng trong tay, vẻ mặt của tất cả thôn dân đều dại ra, hung hăng nuốt nước miếng.
Bình Luận (0)
Comment