Làm Giàu: Cuộc Sống Điền Viên Của Nông Nữ (Dịch Full)

Chương 680 - Chương 681: Tát Cho Tỉnh Ngộ

Chương 681: Tát Cho Tỉnh Ngộ Chương 681: Tát Cho Tỉnh NgộChương 681: Tát Cho Tỉnh Ngộ

"Huynh định ở trong này bao lâu." Đợi sau khi Thẩm Trí Viễn ăn cơm xong, Thẩm Bích Thấm vừa thu dọn bát đĩa vừa chậm rãi hỏi.

Nhưng mà trả lời nàng chính là sự im lặng, Thẩm Trí Viễn chỉ đờ đẫn nhìn con chuồn chuồn tre trong tay, không nói lời nào.

"Bốp..."

Nhìn dáng vẻ này của Thẩm Trí Viễn, Thẩm Bích Thấm trực tiếp bước đến, tát cho hắn một cái.

Thanh âm vang dội khiến cho Phong Ngâm và Hoa Tụng đứng ngoài cửa cũng phải giơ tay lên che miệng của mình để không kêu ra thành tiếng, sau đó Phong Ngâm lập tức kéo Hoa Tụng rời đi, chuyện giữa chủ tử với nhau, người làm hạ nhân như bọn họ không nên nghe và đứng nhìn mới tốt.

"Tê, ngũ muội, muội làm cái gì thế hả!"

Lau vết máu trên khóe môi, trên mặt Thẩm Trí Viễn lúc này cũng lộ ra một tia tức giận, cho dù đối phương có là muội muội mà hắn yêu thương nhất đi chăng nữa, nhưng trước cái tát được coi là nhục nhã như này thì ngay cả Thẩm Trí Viễn cũng không thể bình tĩnh được.

"Muội đang làm gì, Thẩm Trí Viễn, huynh coi người trong nhà này là cái gì hả?"

Ánh mắt Thẩm Bích Thấm lãnh lệ, khuôn mặt nghiêm túc chưa từng có, toàn thân toát ra một loại khí chất cao quý nghiêm nghị, không ai dám khinh nhờn, khiến trái tim của Thẩm Trí Viễn bất giác run rẩy.

"Muội nói gì, huynh nghe không hiểu." Thẩm Trí Viễn ngoảnh mặt đi, nhưng vẫn cúi đâu nhìn con chuồn chuồn tre trong tay mình.

"Thẩm Trí Viễn, huynh đúng là đứa con bất hiếu!"

Nhìn thấy dáng vẻ này của Thẩm Trí Viễn, trong lòng Thẩm Bích Thấm cảm thấy đau xót, vươn tay giật lấy con chuồn chuồn tre kia, sau đó mở cửa sổ vung tay ném ra ngoài.

"Thẩm Bích Thấm, muội bị điên rồi đúng không!" Thấy vậy, Thẩm Trí Viễn đột nhiên tức giận trợn to hai mắt, to tiếng nhìn về phía Thẩm Bích Thấm hét lên, sau đó muốn lao ra ngoài nhặt đồ của mình lên, lại không ngờ bị Thẩm Bích Thấm ngăn lại.

"Tránh ra!" Hai mắt Thẩm Trí Viễn đỏ ngầu, siết chặt nắm tay, nếu như người trước mặt không phải là ngũ muội mà hắn yêu thương nhất, thì có lẽ hắn đã đánh cho đối phương một trận rồi.

“Huynh dựa vào đâu mà khiến cha mẹ đau lòng như vậy chứ?” Thẩm Bích Thấm ngược lại không chút sợ hãi bước đến, nhìn chằm chằm vào đôi mắt của Thẩm Trí Viễn, lạnh lùng nói: "Ca ca bị ốm bảy ngày, nương quên ăn quên ngủ chăm sóc ca ca, ca ca nhốt mình trong phòng một tháng, nương cũng khổ sở không vui cả một tháng, nhưng ca ca dùng hành động như vậy để báo đáp hai người họ sao?"

"Trước cha mẹ vì chúng ta mà phải chịu nhiều khổ cực như vậy, muội vất vả lắm mới khiến họ có thể sống cuộc sống vui vẻ như bây giờ, ca ca dựa vào đâu mà khiến hai người họ phải khóc vì mình như vậy chứ?"

"Cũng chỉ là thất tình thôi mà, lúc muội thất tình có khiến cha mẹ phải thương tâm khổ sở vì muội giống như ca ca không? Hơn nữa, huynh cứ sa sút không tiến bộ như vậy thì Linh Nhi có thể quay trở về sao?” "Nhưng ca ca của muội còn có thể làm gì được bây giời"

Thẩm Trí Viễn đột nhiên hét ầm lên, sau đó ngồi xổm trên mặt đất khóc nức nở, nói: "Ca ca biết bản thân làm như vậy là bất hiếu, nhưng trong lòng ca ca thật sự rất khó chịu, nàng ấy sắp nhập cung, có lẽ cả đời này chúng ta sẽ không còn gặp lại nhau nữa, chỉ cần nghĩ đến đây, chỗ này của ca ca giống như bị khoét mất một miếng vậy, ca ca cảm thấy bản thân thật sự rất vô dụng, ngay cả người phụ nữ mình yêu cũng không thể giữ được."

"Thẩm Trí Viễn, nếu như huynh cho rằng cả đời này huynh chỉ sống vì một người phụ nữ, có thể mặc kệ cha mẹ không lo, có thể mặc kệ tất cả chúng ta, có thể trốn tránh trách nhiệm làm trưởng tử của mình, vậy thì muội cũng không còn lời gì để nói với huynh nữa."

Thấy bản thân nói nhiều như vậy, nhưng Thẩm Trí Viễn cũng không nghe lọt tai được câu nào, Thẩm Bích Thấm hít sâu một hơi, bưng khay cơm đi ra ngoài, lạnh lùng nói: "Như vậy cũng tốt, muội sẽ nói với cha mẹ rằng hai người họ cứ coi như trên đời này chưa từng sinh ra một đứa con trai nào như huynh, muội cũng chưa từng có người tam ca nào như vậy, từ nay về sau cái nhà này sẽ do muội đứng ra bảo vệ."

Nói xong, Thẩm Bích Thấm cũng không quay đầu lại rời khỏi đây.
Bình Luận (0)
Comment