Chương 697: Có Chữa Được Không?
Chương 697: Có Chữa Được Không?Chương 697: Có Chữa Được Không?
Khi uống một ngụm trà sữa vào miệng thì liền cảm nhận được mùi thơm nồng của trà, còn khi xuống dạ dày lại cảm thấy vô cùng ấm áp.
"Tử Hinh ca, tiền lãi hôm nay thế nào?"
Bây giờ cũng đã sắp đến giờ đóng cửa, bên trong y quán cũng không có quá nhiều người, đợi đến khi Lý Ngôn Sanh chuẩn bệnh xong cho người cuối cùng thì Thẩm Bích Thấm mới mang vẻ mặt đầy ý cười tiến lên hỏi.
"Thấm Nhi, giờ này muội phải ở huyện Nam An đi, tại sao bây giờ lại ở trong tiệm?" Thấy Thẩm Bích Thấm đến đây thì gương mặt tuấn tú của Lý Ngôn Sanh hiện lên vài phần vui mừng.
"Ta cũng mới về, chỉ là vừa lúc có người bị bệnh nên muốn mang tới nhờ huynh xem giúp."
Thẩm Bích Thấm nói xong thì giới thiệu ba người với nhau,'Ðây là Lý đại phu của y quán chúng ta, hai vị này là Hoàng Sơn và Trình Hổ."
"Chào hai vị."
Chờ khi Thẩm Bích Thấm giới thiệu xong, Lý Ngôn Sanh mới mỉm cười nói với hai người kia/Không biết là vị nào muốn khám bệnh?"
"Lý đại phu khách khí rồi, người muốn khám bệnh là ta." Thấy Lý Ngôn Sách là một người đọc sách văn nhã thì Trình Hổ vội vàng đáp lễ lại.
"Vậy mời ngồi, có thể nói bệnh tình của Ngài ra trước không?" Lý Ngôn Sách nhẹ nhàng gật đầu rồi mời người ngồi xuống.
"Là như này, bốn năm trước ta bị trọng thương, sau đó vẫn luôn cảm thấy ngực vô cùng nặng nề, phân lưng đau đớn không chịu được, đã khám qua rất nhiều đại phu, uống không ít thuốc, chỉ là vẫn luôn không cảm thấy khỏe hơn." Trình Hổ ngồi xuống rồi tỉ mỉ kể lại bệnh tình của mình một lần.
"Ừm, ta đã biết, cho ta xem mạch một chút."
Sau khi nghe xong, Lý Ngôn Sanh liền bắt mạch cho Trình Hổ, khi làm xong mới hỏi;Ngoại trừ phần lưng và ngực luôn cảm thấy đau đớn ra thì có phải Ngài sẽ thường xuyên cảm thấy choáng váng, cánh tay vô lực, mỗi khi ho thì vô cùng thống khổ không?"
"Đúng, đúng, đại phu nói hoàn toàn đúng."
Nghe vậy, Trình Hổ hoàn toàn bị kinh sợ, hắn đã xem qua nhiều đại phu như vậy, nhưng chưa từng có ai nói chuẩn xác như vậy! Nghĩ đến đây, Trình Hổ không khỏi có chút khẩn trương, hắn cảm thấy lần này mình có thể chữa khỏi rồi."
"Ừm, ta đã biết đại khái tình huống của ông rồi."
Lý Ngôn Sanh ôn nhã cười nói, Tình hình này của ông hẳn là do cột sống ngực bị sai vị, nếu ta đoán không sai thì ngực của ông hẳn là đã từng bị đánh rất mạnh vào."
"Đúng vậy, trong một cuộc hỗn chiến, ta từng bị một thanh gỗ đập vào giữa ngực."
Trình Hổ kích động liên tục gật đầu, sau đó dùng ánh mắt tràn đầy sự chờ mong hỏi Lý Ngôn Sanh,Lý... Lý đại phu, bệnh này của ta, có thể điều trị được hay không?"
"Có thể."
Lý Ngôn Sanh mỉm cười gật đầu,'Bệnh này của ông cũng không phải bệnh hiểm nghèo gì, chỉ là người ta chưa xác định được chính xác phương pháp trị liệu thôi, chỉ cân dùng phương pháp xoa bóp chính vị phối hợp với châm cứu, không đến nửa tháng là sẽ có thể khỏi hẳn được."
"Cái... Cái gĩ? Nửa tháng là có thể khỏi sao?"
Trình Hổ không nhịn được, đôi mắt trừng lớn, đầy sự không tin tưởng nói,Lý đại phu, Ngài không nói giỡn với ta chứ, người chắc chắn là nửa tháng chứ không phải là nửa năm sao?"
Bệnh này của hắn đã kéo dài khoảng bốn năm, hắn biết bệnh này có bao nhiêu đau đớn, vậy mà hiện giờ lại có người nói với hắn, bệnh này của hắn chỉ nửa tháng là có thể chữa khỏi, thật sự là làm hắn khó có thể tin được.
"Đương nhiên không hề nói giỡn, chỉ cần nửa tháng là có thể khỏi."
Lý Ngôn Sanh cũng biết tâm trạng lúc này của Trình Hổ, hiện giờ y thuật của các đại phu cũng không đồng đều, nhiêu người bị lăm băm làm cho chậm trễ quá trình điều trị, tình huống như vậy, từ lúc mở y quán đến nay, hắn cũng đã gặp qua khá nhiều.
"Trình thúc, thúc yên tâm đi, y thuật của Tử Hình ca tuyệt đối đáng tin cậy, hắn nói nửa tháng thì chính là nửa tháng, trình thúc, chúc mừng thúc." Thấm Bích Thấm ở bên cạnh cười nói.
"Thật tốt quá Trình ca, huynh có nghe thấy hay không, có thể điều trị khỏi, bệnh của ngươi có thể điều trị khỏi được!"