Chương 701: Mua Đất
Chương 701: Mua ĐấtChương 701: Mua Đất
Nhìn số bạc bị Thẩm Bích Thấm nhét ở trong lòng bàn tay, Quang Tử lập tức cảm kích nói lời cảm tạ, sau khi cẩn thận cất bạc vào trong lòng ngực, nháy mắt trở nên mừng rỡ đến không nhìn thấy mắt đâu.
"Đúng rồi Quang Tử, chuyện con hẻm nhỏ ngươi hỏi như thế nào rồi, bọn họ có bằng lòng bán hay không?" Nhìn dáng vẻ vui mừng của Quang Tử, đầu tiên Thẩm Bích Thấm hiểu ý cười, sau đó hỏi tiếp.
"Đó là đương nhiên, lúc này còn không muốn bán chỉ có thể là kẻ ngu xuẩn, gặp được người tốt như ngài, chính là phúc khí của bọn họ."
Quang Tử mặt mày hớn hở nói Hôm qua tiểu nhân đã nói bọn họ mang theo khế thư đến khách điếm, hiện giờ hẳn là đến rồi." "Rất tốt, vất vả cho ngươi."
Thẩm Bích Thấm nhìn về phía Quang Tử với ánh mắt tràn đầy khen ngợi, Quang Tử này đúng là thông minh, nàng nghĩ tiếp rồi lại hỏi"Quang Tử, ta thấy ngươi rất am hiểu lĩnh vực thu thập tin tức?"
"Hắc hắc."
Nghe vậy, Quang Tử ngượng ngùng cười, vuốt cái đầu trọc lóc nói,'Cha mẹ tiểu nhân chết sớm, tiểu nhân nhỏ tuổi không làm được việc gì, may mà khi còn nhỏ được đến trường tư thục học được một ít chữ, vì vậy ta đã làm chân chạy việc truyền tin hỏi thăm tin tức cho người khác, chuyện này làm lâu rồi, bản thân cũng đã nghiên cứu ra một số kỹ năng."
"Ngươi thật sự thông minh."
Nếu làm việc chỉ có thể nói là cần mẫn, nhưng có thể tự mình đột phá trong công việc, đúc kết ra kinh nghiệm, người như vậy chính là người thông minh, Quang Tử thực sự thông minh hơn người bình thường.
"Ha ha, cô nương quá khen." Được một cô nương xinh đẹp như Thẩm Bích 'Thấm khen ngợi, Quang Tử lập tức ngượng ngùng đỏ mặt.
"Quang Tử, thật ra lần này ta còn muốn chiêu mộ một ít người đến trang viên của ta làm việc, ngươi có bằng lòng làm việc cho ta không?"
Năng lực thu thập tình báo của Quang Tử gợi lên ý muốn mời chào của Thẩm Bích Thấm/Bao ăn bao ở, mỗi tháng một trăn hai mươi năm đồng tiền công, nếu làm tốt nhiệm vụ, còn có thêm tiền thưởng."
"Một... Một trăm hai mươi năm đồng!"
Nghe vậy, Quang Tử lập tức hung hăng nuốt nước miếng, không nói một lời liền quỳ xuống dập đầu bái tạ Thẩm Bích Thấm/Đa tạ cô nương, tiểu nhân nguyện ý!" "Rất tốt, ta rất chờ mong biểu hiện sau này của người." Thẩm Bích Thấm mỉm cười vỗ võ bả vai Quang Tử, dẫn theo hai người trở về cùng nhau.
Lúc bọn họ đến khách điếm, lối vào khách điếm đã chật kín người, vừa thấy Quang Tử đến, những người đó lập tức hiểu ra thân phận của đám người Thẩm Bích Thấm, vội vàng chen lên phía trước, nhìn bọn họ đây mong đợi.
Bảo Lưu Trường Phúc duy trì trật tự, Thẩm Thủ Nghĩa đứng ra chủ trì cục diện, bắt đầu hỏi cặn kế tình hình cụ thể, sau khi xác nhận mọi người đồng ý bán nhà, lúc này hai bên mới bắt đầu làm các thủ tục tương ứng.
Đối với những ngôi nhà vô chủ do chủ nhân qua đời, chỉ có thể trở về huyện thành tìm tri huyện, với mối quan hệ của Thẩm Bích Thấm và tri huyện, nàng muốn mua mấy miếng đất vô dụng' này thì tri huyện tất nhiên rất vui lòng.
Thẩm Bích Thấm rất quan tâm đến con hẻm đậư' này, vì vậy dù có chút rắc rối, nàng cũng nhất quyết mua lại toàn bộ khu đất sau khi có con dấu chính thức của huyện nha và có hiệu lực pháp luật, cứ quyết định như vậy, mặc dù Thẩm Bích Thấm và tri huyện có quen biết nhưng cũng phải mất hai ngày mới hoàn thành thủ tục sang tên.
Tốc độ này xem như là rất nhanh rồi, nếu là người bình thường, thủ tục này chắc chắn phải thông qua trong vài tháng.
Sau khi bàn giao xong, tất cả bá tánh nhận được tiền đều cảm kích đến nước mắt nước mũi giàn giụa, không ngừng dập đầu bái tạ Thẩm Bích Thấm, trong hoàn cảnh hiện giờ, một thương nhân như Thẩm Thủ Nghĩa không lợi dụng lửa cháy nhà đi hôi của quả thực chính là một người tốt.
Những đồng bạc này đối với bọn họ chính là tiền cứu mạng, có chúng, ít nhất cũng cho bọn họ một khoảng thời gian đệm để tìm việc làm tiếp tục sinh sống.