Chương 704: Tụ Toàn Người Tài
Chương 704: Tụ Toàn Người TàiChương 704: Tụ Toàn Người Tài
Thẩm Bích Thấm mỉm cười trấn an mọi người,'Chỉ là sang năm, các cửa hàng gia nhập Thẩm Ký của ta sẽ không chỉ giới hạn ở trong Chương Châu nữa, các phủ thành xung quanh cũng được gia nhập, vậy nên các vị phải nắm chặt cơ hội này thật tốt."
"Đa tạ cô nương đã báo, sang năm tại hạ nhất định sẽ làm được."
"Không sai, sang năm nhất định phải gia nhập vào được Thẩm Ký."
Nghe vậy, nhưng thương gia ban đầu còn mất mát lập tức lại một lần nữa lộ ra vẻ tươi cười, xoa tay suy nghĩ, vẻ mặt vô cùng tích cực.
"Vậy tiểu nữ sẽ đợi các vị đại giá." Thẩm Bích thấm cũng mỉm cười thi lễ với mọi người.
"Thẩm cô nương khách khí rồi, một khi đã như vậy, ta liền cáo từ trước."
Thấy thái độ của Thẩm Bích Thấm thong dong, thân thiện thì mấy người thương gia đều vô cùng vừa lòng, sau khi cười nói mới xin cáo từ rời đi.
"Không nghĩ đến Thẩm cô nương tuổi còn trẻ mà lại giỏi giang như vậy, đúng là làm người khác phải kinh ngạc." Sau khi rời khỏi Thẩm Ký, một trong số những người đó không nhịn được mà lên tiếng khen ngợi.
"Đúng vậy, Thẩm cô nương này tuy là một nữ tử, nhưng xem cách hành xử kia, đúng là không hề thua kém nam nhi một chút nào, thật đúng là hậu sinh khả úy." Một người khác cũng tán đồng nói.
"Năm nay Thẩm đại công tử sẽ tham gia khảo thí, nghe nói người kia cũng vô cùng xuất sắc, Thẩm lão bản thật là có phúc.Ngay sau đó, một người nữa cũng tiến lên nói tiếp.
"Cũng không chỉ có một người Thẩm đại công tử, mà ngay cả người con gái thứ hai kia, Lâm cử nhân các ngươi biết đi, đó chính là nhị cô gia của nhà bọn họ đó, đây đúng là không phải người bình thường là sẽ nhận được phúc như vậy đâu."
Trong số đó, có một thương nhân diện mạo vô cùng nho nhã, mặt đầy hâm mộ nói,'Thi lên được kỳ thi kia, nhận được học vị tiến sĩ, coi như đã là chuyện ván đóng thành thuyền, chỉ cần Lâm Chấn không phải là sói mắt trắng, trở về cưới Thẩm gia nhị cô nương thì Thẩm gia về sau này, đúng thật là khó lường."
"Đúng vậy, sao ta không sinh được một người khuê nữ nhỉ, đều là một đám tiểu tử không làm cho người ta bớt lo được."
Nghe vậy, tất cả mọi người đều không nhịn được gật đầu phụ họa, rồi lại thở dài hàng loạt.
"Nhưng mà, ta thấy sau này người giỏi nhất, chỉ sợ chính là Thẩm Ngũ cô nương này."
Một trong số những người đó, đột nhiên hạ giọng nói,'Các người hẳn là cũng nghe nói, thế tử của Trấn Viễn Hầu phủ hình như là coi trọng Ngũ cô nương này."
"Đúng đúng, chuyện này đã lâu rồi, ta cũng sắp quên mất, đúng là có chuyện này, ách, nhà họ Thẩm này hẳn là rất coi trọng hương khói tổ tiên đi, sao chuyện gì tốt cũng rơi cả trên đầu bọn họ vậy." Nói đến đây thì trong giọng nói của mọi người còn có một chút phần ghen tị.
Trấn Viễn Hầu phủ kia đúng là có quyền hạn lớn ở trong triều, nếu có thể kết thông gia với nhà họ thì cũng đã khiến người ta vô cùng hâm mộ rồi, vinh hoa phú quý hưởng mãi không hết. "Ngươi nói xem, nhà họ Thẩm này có phải tài vận vô cùng tốt không, từ ngày khai quốc thì Thẩm Vạn Tam chính là người giàu nhất, hiện giờ Thẩm gia phất lên nhanh chóng, thật sự là dọa người." Một thương nhiên không khỏi lẩm bẩm nói.
"Đừng nói bậy, kết cục của Thẩm Vạn Tam kia không hề tốt đâu." Một người bên cạnh nhanh chóng chặn lại.
"Đúng, đúng, đúng, ta không nói nữa, đi thôi, mau trở về."
Lúc này mọi người mới bừng tỉnh, vội vàng ngừng chủ đề lại, rồi sôi nổi chia tay nhanh rời đi.
Người ngoài nói như nào thì Thẩm Bích Thấm cũng không biết, lại càng không có hứng thú chú ý đến, nàng đang bận rộn với công việc bên trang viên mới, đồng thời còn có xưởng vũ khí và thương đối, vội đến chân không hề ngừng lại được.
Thời gian cũng rất nhanh đến ngày bốn tháng hai, ngày mai chính là ngày Thẩm Trí Viễn tham gia thi huyện, người của Thẩm gia chuẩn bị tham gia khoa cử, nên tự nhiên mọi người cũng vô cùng chú ý đến.