Chương 711: Báo Tin
Chương 711: Báo TinChương 711: Báo Tin
Thấm Nhi quả nhiên là quý nhân của nàng, mặc dù nàng chỉ là một người bình thường, sau này có lẽ cũng không thể giúp gì được cho Thấm Nhi, nhưng nàng sẽ luôn ghi nhớ ân tình này trong lòng, đợi sau này có cơ hội, nàng nhất định sẽ dốc hết sức để đền đáp ân tình đó.
"Đúng rồi, nghe nói Thiên Lý đã giành được vị trí thứ hai trong kỳ thi ở phủ, bây giờ đã chính thức trở thành đồng sinh, ở đây ta xin chúc mừng đệ ấy trước nhé."
Sau đó Trần Dĩ Thành nhìn về phía Thẩm Bích Thấm nói: "Năm nay ta cũng muốn tham gia kỳ thi, không biết Thiên Lý có ý định tiếp tục tham gia kỳ thi của viện hay không, ta cũng mong sẽ có cơ hội để trở thành bạn cùng trường với đệ ấy."
"Đúng vậy, muội suýt chút nữa quên mất Thiên Hộ ca ca cũng là đồng sinh, năm nay tam ca của muội sẽ tiếp tục tham gia kỳ thi của viện."
Nghe vậy, Thẩm Bích Thấm mỉm cười nói: "Tài năng của Thiên Hộ ca ca xuất sắc hơn người, lại chăm chỉ cố gắng như vậy, người ta thường nói Thiên đạo thù cần, muội tin rằng lần này huynh nhất định có thể đạt được công danh."
"Thiên đạo thù cần (*Đạo trời đền đáp người cần cùngười cần cù chịu khó sẽ nhận được phần thưởng xứng đáng), thiên đạo thù cần, lời hay!"
Hai mắt Trần Dĩ Thành bừng sáng, chắp tay thi lễ với Thẩm Bích Thấm nói: "Ngũ cô nương quả nhiên là tài nữ thông tuệ, đọc đủ thi thơ giống như những gì nương tử ta đã kể, vậy thì tại hạ xin mượn cát ngôn (“lời hay, ý đẹp) của cô nương."
"Bộp bộp bộp..."
"Lâm phu tử, Lâm phu tử!" Lúc ba người đang nói chuyện, liần nghe thấy một tiếng gõ cửa vội vàng từ bên ngoài truyền đến, đợi đến lúc Phong Ngâm đi ra mở cửa, lão trưởng thôn và một đám người lập tức vọt vào giống như lũ lụt.
"Xảy ra chuyện gì vậy?"
Lâm Bác Văn và Thẩm Lâm thị cũng nghe được động tĩnh bên ngoài, khó hiểu đi ra ngoài xem xét tình hình.
"Người... Người báo tin vui đến, đều đã đến cửa thôn rồi, bọn yêm vừa thấy liền lập tức chạy đến thông báo." Vẻ mặt của tức phụ của Đại Ngưu vui mừng nói.
"Yêm nhìn thấy có hai nhóm người đến bao tin vui, lúc trước khi đỗ cử nhân bọn họ cũng từng đến rồi, lúc này khẳng định là đỗ Tiến sĩ, thôn bọn yêm sắp có tiến sĩrồi."
Vẻ mặt trưởng thôn càng kích động đỏ bừng nói: 'Mọi người nhanh chóng dọn dẹp đi, đúng rồi, bên phía Mộ Dung tiểu ca, mọi người cũng mau đi báo một câu."
"Trưởng thôn, ngài đừng kích động quá, cháu lập tức đi mời Phùng gia gia đến đây.' Nghe được tiếng nhắc nhở này của trưởng thôn, Thẩm Bích Thấm mới vội vàng chạy về sau núi.
"Phong Ngâm, nhanh chuẩn bị điểm tâm, Hoa Tụng, Trường Phúc, hai ngươi nhanh đi quét dọn sân." Thẩm Lâm thị thấy vậy cũng vội vàng ra lệnh cho mọi người bắt đầu dọn dẹp.
Lão trưởng thôn cũng không nhàn rỗi, tự tay cầm lấy cái chổi ở góc nhà để quét sân, nhìn thấy vậy, những người dân đến báo tin vui cũng chủ động tiến đến giúp đỡ quét dọn, chẳng mấy chốc mọi thứ đã được dọn dẹp ngăn nắp gọn gàng, bất kể là người của nhà họ Thẩm, hay là người dân trong thôn Thẩm gia, đều hồi hộp chờ đợi đội ngũ báo tin vui đến.
"Thùng thùng thùng... Keng keng keng..."
Rất nhanh, đội ngũ báo tin vui đã đi đến đây, lúc này khác hắn trước kia, đội ngũ báo tin vui vô cùng hoàng tráng, gần trăm người, múa rồng múa lân, khua chiêng gõ trống, hoa đỏ được treo khắp mọi nơi họ đi qua, từng tiếng pháo vang dội, mang lại cho thôn Thẩm gia một bầu không khí hân hoan phấn khởi.
"Oa, đó là rồng nha!"
"Sư tử, một con sư tử thật xinh đẹp!"
"Nhiều hoa hồng quá kìa!"
Mấy đứa trẻ trong thôn thấy cảnh tượng này thì đều vui vẻ vỗ tay hò reo phấn khích chạy theo sau đội ngũ báo tin, những người dân ở các thôn bên cạnh chưa từng nhìn thấy cảnh tượng hoành tráng như vậy, cũng tò mò chạy theo góp vui, ngoài ra còn có rất nhiều người trong thành, trong trấn cũng theo phía sau, khiến cho những người dân trong thôn Thẩm gia nhìn thấy lập tức không biết nên làm như thế nào.