Chương 714: Việc Vui Nhân Đôi
Chương 714: Việc Vui Nhân ĐôiChương 714: Việc Vui Nhân Đôi
"Ngươi nói cái gì!"
Khi Thẩm lão thái nghe được Hồng Hoa nói vậy thì lập tức bật dậy khỏi ghế ngồi, tiêm giọng hét lên: "Vị hôn phu của con nha đầu chết tiệt kia đỗ Trạng Nguyên!"
"Nương, nói vậy... vậy con nha đầu chết tiệt kia chẳng phải chính là... chẳng phải chính là phu nhân của Trạng Nguyên sao?" Thẩm Lý thị vừa nói vừa nhấn mạnh từ chết, cái con nha đầu chết tiệt đó thật đúng là dẫm phải vận cứt chó mà, sao chuyện tốt gì cũng đều hướng về phía nó vậy!
"Cái con nha đầu chết tiệt đó, chẳng qua chỉ là tiện nha đầu do đứa con hoang kia sinh ra thôi, dựa vào đâu mà nó có thể được làm phu nhân của Trạng Nguyên chứt" Nghĩ đến những người năm xưa bị bà ta coi thường bây giờ lại sống cuộc sống sung sướng như vậy, lại nhìn lại cuộc sống càng ngày càng khó khăn của nhà mình, trong lòng Thẩm lão thái cảm thấy rất không cam lòng, càng hận Thẩm Bích Thấm đến nghiến răng nghiến lợi, nói: "Cái con tiện phôi đó đáng lẽ ra phải trở thành loại hạ nhân đê tiện nhất nghe lời sai bảo của ta mới đúng, ông trời đúng là bị mù mà!"
Nhìn dáng vẻ ghen ghét cuồng nộ kia của Thẩm lão thái và Thẩm Lý thị, Hồng Hoa chỉ lặng lẽ nép sát vào góc tường, không dám xen vào, nhưng trong lòng lại âm thầm cười lạnh, nàng ta từng nhìn thấy cô nương của nhà họ Thẩm, đều trông đẹp như tiên trên trời, hơn nữa còn có danh hiệu người nhân từ tốt bụng nhất trong thôn, người như vậy sao có thể không nhận được may mắn chứ, yêm thấy mấy người xấu các ngươi mới là kẻ sớm muộn gì sẽ bị trời trừng trị đấy.
Bởi vì trước đó thôn Thẩm gia đã nhận được một lần thánh chỉ rồi, cho nên những người trong nhà họ Thẩm đại khái đều biết phải làm như thế nào, hơn nữa còn có sự giúp đỡ của những quan sai kia, việc chuẩn bị đều diễn ra cực kỳ suôn sẻ.
"Nương Tử, Đôn Thanh và Ngự Thiên đều đỗ Trạng Nguyên sao?" Lúc này Thẩm Thủ Nghĩa và Thẩm Trí Viễn sau khi nhận được tin tức cũng vội vàng từ trong thành chạy trở về.
"Vâng, thực sự đỗ Trạng Nguyên, hơn nữa còn là thi đỗ Tam Nguyên, một lát nữa còn có thánh chỉ truyền đến đây." Nhìn thấy Thẩm Thủ Nghĩa trở về, lúc này Thẩm Lâm thị như tìm được người đáng tin cậy, nắm lấy tay ông ấy kích động nói.
"Chuyện này thực sự quá tốt rồi, thật sự quá tốt rồi!" Sau khi nghe được câu trả lời chính xác, Thẩm Thủ Nghĩa và Thẩm Trí Viễn đều cảm thấy vô cùng vui mừng, đây chính là song hỷ lâm môn (*việc vui nhân đôi).
"Vậy thì phải chúc mừng nhị tỷ và ngũ muội rồi." Thẩm Trí Viễn cũng tiến lên chúc mừng Thẩm Bích Tuyết và Thẩm Bích Thấm.
"Đúng vậy, đặc biệt là Tuyết Nhi, đợi Chấn Nhi quay về, hôn sự của hai đứa có thể tiến hành rồi."
Thẩm Bích Tuyết năm nay đã mười sáu tuổi, cái gọi nhị bát niên hoa (*chỉ cô gái ở độ tuổi 16, đây là các nói văn vẻ của thi nhân thời cổ đại, chỉ thời đại thanh xuân đẹp nhất người con gái [2*8=16]), chính là thời điểm thành thân tốt nhất ở thời đại này, nếu như để quá tuổi sẽ bị người khác nói ra nói vào.
"Nương!"
Nhìn thấy chủ đề trong nháy mắt chuyển sang chuyện hôn nhân của mình, Thẩm Bích Tuyết lập tức xấu hổ đỏ bừng mặt, ngại ngùng kéo tay áo của Thẩm Lâm thị.
"Nhị tỷ, hai người đều là trai lớn cưới vợ, gái lớn gả chồng, có gì phải xấu hổ chứ, trên đời này có mấy nam tử được tài mạo song toàn như tiểu sư thúc chứ, tỷ nhất định phải nắm chặt lấy đấy nhé!"
Thẩm Bích Thấm cũng nở nụ cười xấu xa, tiến lên trêu chọc nói: "Nếu không bị người khác cướp mất rồi, đến lúc đó tỷ có đau lòng cũng đã muộn rồi."
"Ngũ muội, muội!"
Nghe vậy, Thẩm Bích Tuyệt lập tức muốn nổi giận, nhưng sau đó lại đột nhiên bình tĩnh lại, nhìn Thẩm Bích Thấm rồi khế cười nói: "Nhắc đến cái này, xét về ngoại hình, Ngự Thiên còn đẹp hơn Đôn Thanh rất nhiều, hiện tại tỷ chỉ cần đợi Đôn Thanh quay về là có thể thành thân, nhưng mà muội đấy, còn phải để Ngự Thiên đợi thêm bốn năm nữa, nhưng còn nguy hiểm hơn tỷ nhiều đấy."