Làm Giàu: Cuộc Sống Điền Viên Của Nông Nữ (Dịch Full)

Chương 723 - Chương 724: Thâm Hiểm

Chương 724: Thâm Hiểm Chương 724: Thâm HiểmChương 724: Thâm Hiểm

Mộ Dung Húc có gương mặt xuất chúng như vậy, cộng thêm anh hùng cứu mỹ nhân khiến Diêm Hương Tuyết vừa thấy hắn đã yêu, sau đó biết được Mộ Dung Húc chính là võ trạng nguyên thì đưa ra ý muốn gả cho hắn.

Thanh niên tài tuấn như Mộ Dung Húc thế này, Diêm Tùng cũng có ý muốn lôi kéo vừa có thể làm thỏa mãn tâm nguyện của Diêm Hương Tuyết. Theo Diêm Tùng, với thân phận thủ phụ đương triều, được ông †a gã nữ nhi cho, Mộ Dung Húc cảm tạ còn không kịp, thế nhưng ai ngờ Mộ Dung Húc đã từ chối.

"Sau đó?"

Nghe đến đó, trong lòng Thẩm Bích Thấm không khỏi cảm nhận được một trận ghen tuông. Tên yêu nghiệt này đúng là họa thủy, thật sự quá dụ dỗ ong bướm: "Ngự Thiên không nói hắn đã có vị hôn thê sao?”

"Nói rồi, thế nhưng chúng ta lại không ngờ Diêm Hương Tuyết kia đúng là một nữ nhân thủ đoạn tàn nhẫn, vong ơn phụ nghĩa."

Nói đến đây Lâm Chấn đã nhíu chặt mày, giận dữ vô cùng: "Ngự Thiên cứu được nàng ta, nàng ta không biết cảm ơn còn ngăn cản hắn trở về gặp cháu. Nàng ta muốn Diêm Tùng lợi dụng chức quyền ép Ngự Thiên đi tuần tra biên cảnh, Diêm Tùng cũng muốn Mộ Dung Húc nhận thua trước ông ta nên đã đồng ý."

"Hoàng thượng cũng không nói gì?" Thẩm Bích Thấm nhíu mày hỏi.

"Cháu có chỗ không biết, Nam Minh chúng ta đang phòng chống đội quân Thát Đát của Mông Cổ quấy rối nên phương bắc đã bố trí chín nơi biên phòng quan trọng, trấn Kế Môn cũng là một trong số đó, nơi đó còn trực tiếp bảo hộ kinh thành, là một nơi cực kỳ trọng yếu. Để tăng cường phòng vệ, trừ binh lính bản trấn canh giữ bên ngoài ra, hàng năm còn phải lựa chọn và điều động thêm binh lính từ các vùng như Sơn Đông thay phiên nhau phòng thủ."

Lâm Chấn giải thích cho Thẩm Bích Thấm: "Vì vậy nhận lệnh đi tuần, ở phương diện nào đó chính là được triều đình thưởng thức và xem trọng tài năng, người bình thường cũng không có tư cách này. Diêm Tùng đã lợi dụng cái cớ này, ông ta nói Ngự Thiên còn quá trẻ nên cần rèn luyện, yêu cầu để Mộ Dung Húc tiến về Kế Môn trấn thủ biên cương, cho nên..."

"Cho nên chỉ có thể nói cái cớ này của Diêm Tùng thật sự rất khéo!"

Trong mắt Thẩm Bích Thấm lóe lên một tia sáng lạnh lẽo, nàng thản nhiên nói: "Nhìn bề ngoài việc nhận nhiệm vụ này có vẻ rất vinh quang nhưng người biết rõ đầu hiểu được tiến về vùng đất nghèo nàn kia tuyệt đối chính là chuyện tốn công mà không có được kết quả tốt."

"Không sai, chính là như cháu nói. Trước giờ Ngự Thiên chưa từng có kinh nghiệm tác chiến, nếu tùy tiện tiến đến đó khiến chúng ta rất lo lắng." Lâm Chấn lo lắng nói.

"Cách nói này của tiểu sư thúc chỉ đúng với những người bình thường."

Lúc này bỗng nhiên Thẩm Bích Thấm cười lên một tiếng, trên mặt nàng lộ vẻ nhẹ nhõm nhưng rất kiên định: "Có một cách nói mạo hiểm và kỳ ngộ luôn cùng tồn tại, càng là nơi nguy hiểm thì càng dễ lập thành tích, lập được quân công, cháu tin vào năng lực của A Húc, cho nên có thể nói quyết định lần này của Diêm Tùng có lẽ chính là quyết định sai lầm nhất của ông ta."

"Đúng vậy, nếu người đó là Ngự Thiên, hẳn hoàn toàn có khả năng xoay chuyển trời đất." Nghĩ đến năng lực của Mộ Dung Húc, Lâm Chấn đột nhiên tỉnh táo lại, hắn cũng gật đầu đồng ý với Thẩm Bích Thấm.

"Còn một điều nữa."

Thẩm Bích Thấm nhếch miệng tạo thành một nụ cười thản nhiên, nàng nhìn Lâm Chấn hỏi: "Ta muốn biết có phải Diêm Tùng đã đề xuất chức thiêm sự chỉ huy Sơn Đông ngay từ đầu không?"

"Đúng là như thế, làm sao cháu biết..."

Đầu tiên Lâm Chấn gật đầu một cách nghi ngờ nhưng sau đó hắn đã nghe thấy Thẩm Bích Thấm nói: "Trước đó ta còn cho rằng Diêm Tùng hỗ trợ như thế bởi vì cảm kích A Húc đã cứu nữ nhi ông ta nhưng lại không ngờ tâm tư ông ta thâm trầm như thết"

"Đúng, ta nhớ trước khi A Húc còn chưa trở thành võ trạng nguyên, Diêm Tùng đã không ngừng lôi kéo hắn, sau đó bị A Húc từ chối nên ông ta mới lên kế hoạch như thế."
Bình Luận (0)
Comment