Chương 743: Đẩy Mạnh Tiêu Thụ
Chương 743: Đẩy Mạnh Tiêu ThụChương 743: Đẩy Mạnh Tiêu Thụ
Thẩm Bích Thấm lễ phép hành lễ, sau đó mới có lỗi nói,'Cháu cũng không nghĩ đi lại mất nhiều thời gian như vậy, đã bỏ lỡ mất hỉ yến của Tống công tử, thật sự xin lỗi."
"Không sao, chuyện của cháu chúng ta đều biết, đương nhiên sẽ không để ý."
Tống phu nhân lắc đầu, lúc sau lại dùng vẻ thương tiếc nói,'Chỉ khổ cho cháu là một cô nương, hiện giờ binh mã loạn lạc, còn phải bôn ba đi khắp nơi."
"Đa tạ phu nhân thông cảm, chỉ là đây là cháu đang san sẻ việc cho mọi người trong nhà, tuy vất vả nhưng cháu luôn vui vẻ muốn làm." Thẩm Bích Thấm mỉm cười lắc đầu, trên mặt cũng không hề thấy một chút oán trách nào.
"Được, được được, quả nhiên là một cô nương tốt." Nghe vậy, Tống phu nhân tán thưởng gật đầu.
Đối với người là thương nhân lập nghiệp như Tống phu nhân, thì bà ấy đương nhiên sẽ không có thành kiến với chuyện nữ tử xuất đầu lộ diện, ngược lại còn cảm thấy Thẩm Bích Thấm si với nữ tử bình thường thì lại càng có khả năng hơn, tuổi còn nhỏ mà đã vì người trong nhà mà giúp đỡ, khiến người ta vô cùng khâm phục.
"Phu nhân quá khen."
Thẩm Bích Thấm nhẹ nhàng nói, sau đó mới nghiêm mặt/Lần này ta đến đây thật ra là muốn chào từ biệt với phu nhân, trong nhà nhiều việc, còn cần chờ ta về xử lý, ngày mai phải khởi hành rời đi, mong phu nhân bảo trọng, cùng ta nói một tiếng xin lỗi với Tống công tử, ta không có cách nào gặp mặt để chúc mừng hẳn được."
"Cháu thật sự không thể gặp mặt Phàm Nhi một lần rồi vê sao?' Nghe vậy, Tống phu nhân không nhịn được xác nhận lại một lần nữa.
"Không được, nếu đã bỏ lỡ tiệc cưới, hiện giờ bọn họ đang tân hôn yến nhĩ lúc này cháu xuất hiện cũng không tốt hơn được nhiều nữa."
Thẩm Bích Thấm mỉm cười lắc đầu nói;'Đợt này cháu ở Hàng Châu mở một cửa hàng mới, một thời gian sau cũng sẽ đi Hàng Châu lại, đến khi đó cháu sẽ lại đến phủ bái phỏng."
Hai người Tống Nhất Phàm là tân hôn, khoảng thời gian bồi dưỡng tình cảm tốt nhất, cũng là thời điểm sinh tình, nếu nàng xuất hiện vào lúc này có khả năng sẽ ảnh hưởng đến tình cảm của phu thê bọn họ, như vậy hết sức không tốt.
Mà nghe được lời nảy của Thẩm Bích Thấm, trong lòng Tống phu nhân không nhịn được thở dài, đúng là một cô nương tốt, bà cũng chưa nghĩ đến, không ngờ Thẩm Bích Thấm lại suy nghĩ chu toàn như vậy.
"Nếu ý cháu đã quyết như vậy thì ta cũng không nhiều lời giữ lại nữa."
Ánh mắt Tống phu nhân lộ ra vẻ cảm kích, hơi gật đầu, sau đó mới nhẹ nhàng vỗ vai chưởng quầy nói,Ta lại quên mất, đại bá của Phàm Nhi, chính là chủ cửa hàng Tống thị, muốn gặp cháu một lần."
"Lão bản của cửa hàng Tống thị, người mặt không đổi sắc, Tống bão bản sao?" Người này tên tự là Tống Đào.
"Không sai, cháu chờ một lát." Tống phu nhập lập tức cho người đi mời Tống Đào đến.
Tuy rằng không biết đây là chuyện gì, nhưng đều là thương nhân, Tống Đào muốn gặp nàng, nàng đương nhiên sẽ không cự tuyệt, huống chi đây là lão bản của cửa hàng Tống thị, có thể nói là cường đại so sánh được với cả Quý Đại công tử. "Thẩm cô nương đã trở lại, đây thật đúng là tốt quá rồi!"
Sau khi tiếp tục nói chuyện với Tống phu nhân được một lát nữa thì bên ngoài liền truyền đến một tiếng cười lớn, ngay sau đó Tống Đào đã nhanh chân đi vào, khi nhìn thấy Thẩm Bích Thấm thì phản ứng đầu tiên của hắn là hơi sửng sốt, nhưng ngay sau đó liền cười chào hỏi,'Quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên, không nghĩ tới Thẩm cô nương lại trẻ tuổi như vậy!"
Thái độ của Tống Đào vô cùng hiền hòa, dễ dàng khiến người ta sinh ra hảo cảm, khiến cho Thẩm Bích Thấm đối với hắn, có ấn tượng đầu tiên vô cùng tốt.
"Tiểu nữ tử Thẩm Bích Thấm, gặp qua Tống lão bản." Thẩm Bích Thấm cũng vội vàng đứng dậy, khách khí chào hỏi Tống Đào.
“Đại ca, nếu huynh đã đến rồi thì ta còn có việc rời đi trước." Tống phu nhân mỉm cười nói với hai người, sau đó dẫn theo nha hoàn rời đi. "Mời ngồi."