Làm Giàu: Cuộc Sống Điền Viên Của Nông Nữ (Dịch Full)

Chương 774 - Chương 775: Có Phải Con Ruột?

Chương 775: Có Phải Con Ruột? Chương 775: Có Phải Con Ruột?Chương 775: Có Phải Con Ruột?

Thế nhân đều biết Kiến Lạc đế có ba hoàng tử đều chết yểu nhưng tất cả họ lại không biết ba mươi sáu năm trước kia, khi y vẫn còn là thái tử đã mất đi một hài tử, mà hài tử kia chính là đứa bé được đương kim hoàng hậu thân sinh, cũng chính là trưởng tử của Kiến Lạc đế, Chu Anh Hùng!

"Đúng vậy. Hoàng thượng, lần này thần đến phủ Chương Châu lại phát hiện người trồng ra dong riêng này có bề ngoài giống Thường lão tướng quân đến bảy tám phần."

Mâu Bân hơi kích động nói: "Thần vốn cho rằng người này có thể là con riêng của Thường lão tướng quân nhưng Thường lão tướng quân là người chung tình với Quốc Công phu nhân mà mọi người đều biết rõ. Vì vậy thần đã nghĩ hoàng hậu nương nương là muội muội ruột của Thường lão tướng quân, có câu cháu giống cậu, cộng thêm khóa ngọc này được thân phát hiện từ phủ Chương Châu, thân cảm thấy người này rất có thể là đại hoàng tử đã mất tích năm đó."

"Không sai! Khanh nói rất có lý, đúng là chuyện này quá trùng hợp."

Nhìn khóa trường mệnh trong tay mình, Kiến Lạc đế không nhịn được mà rơi nước mắt, đã rất lâu rồi y mới nghẹn ngào như vậy: "Tử Ẩn à, việc này vô cùng quan trọng, trước khi xác minh rõ ràng phải giữ kín bí mật, nếu không chỉ sợ sẽ đưa đến họa sát thân cho Anh Hùng."

Nếu để Diêm Tùng và các vương gia khác biết về sự tồn tại của Thẩm Thủ Nghĩa, chắc chắn bọn hắn sẽ không tiếc bất cứ giá nào cũng muốn diệt trừ Thẩm Thủ Nghĩa, dù sao hiện tại thân phận của Thẩm Thủ Nghĩa còn chưa được xác định rõ ràng, chỉ cần ông ấy chết đi, Kiến Lạc đế không có người nối dõi, tất nhiên sẽ là một vương gia khác kế thừa hoàng vị này.

"Thân hiểu rõ! Hoàng thượng, thần nói việc này với ngài chính là vì hy vọng ngài bảo trọng long thể, chỉ có như vậy, đại hoàng tử mới có cơ hội nhận lấy tất cả những gì thuộc về ngài ấy!"

Thấy hoàng đế rơi lệ không ngừng, Mâu Bân vội vàng an ủi nói: 'Còn có hoàng hậu nương nương, thần thấy dường như đại hoàng tử rất nhớ nương của mình."

"Hoàng hậu..."

Nghe Mâu Bân nói, trong mắt Kiến Lạc đế như hiện lên ánh sáng, y tỉnh táo lại: "Đúng vậy, từ khi Anh Hùng mất tích, hoàng hậu giống như... Giống như bị Thất Tâm Phong rồi, bây giờ có khóa ngọc này, có lẽ nàng ấy sẽ bình phục lại. Trầm lập tức cho nàng ấy xem."

"Hoàng thượng, Thẩm... Đại hoàng tử có công hiến dong riêng, không biết ngài dự định phong thưởng cho ngài ấy thế nào?" Thấy hoàng đế muốn rời đi, Mâu Bân vội vàng dò hỏi.

"Đúng, đây chính là đại công!"

Nghe vậy trên mặt hoàng đế nở nụ cười vui mừng: "Không hổ là nhi tử của trẫm, tuy không ở bên cạnh trẫm nhưng vẫn có thể giúp đỡ trẫm. Nếu đã như vậy phong hắn làm bá tước, có tước tước vị này cũng có thể bảo đảm sự an toàn cho hắn thêm chút ít."

"Hoàng thượng thánh minh!" Nam Minh chỉ có ba tước vị công, hầu và bá, với Thẩm Thủ Nghĩa hiện tại mà nói tước vị bá này là thích hợp với hắn nhất.

"Chỉ là cho dù tất cả các điều kiện đầu ăn khớp cũng không thể lập tức xác định hẳn chính là Anh Hùng, đến lúc Đàm Cẩn đến đó tuyên thánh chỉ, ngươi cũng đi cùng, mượn cơ hội dò xét cho rõ ràng một lần nữa." Hoàng đế ngẫm nghĩ lại một lúc mới dặn dò một cách tỉ mỉ: "Cho dù Thẩm Thủ Nghĩa không phải Anh Hùng nhưng khóa trường mệnh này đã xuất hiện ở phủ Chương Châu, tất nhiên ngươi vẫn có thể tra ra một số dấu vết."

Tuy hoàng đế nói như vậy nhưng trong lòng y vẫn hy vọng Thẩm Thủ Nghĩa chính là Chu Anh Hùng thì chí ít nhi tử của y vẫn còn sống, nếu Thẩm Thủ Nghĩa không phải, Chu Anh Hùng chân chính hiện đang ở đâu càng khiến người ta lo lắng hơn.

"Vâng, thần đã rõ! Chỉ là xin hoàng thượng bảo trọng long thể, nhất định thần sẽ tìm ra đại hoàng tử." Vẻ mặt và cả giọng nói vô cùng kiên định, sau đó Mâu Bân bước nhanh ra khỏi ngự thư phòng.

Chờ Mâu Bân đã rời đi, lúc này Kiến Lạc đế mới cầm khóa ngọc này đi về phía Khôn Ninh cung của hoàng hậu.
Bình Luận (0)
Comment