Chương 806: Bản Đồ Rộng Mở
Chương 806: Bản Đồ Rộng MởChương 806: Bản Đồ Rộng Mở
Thẩm gia có được ngày hôm nay, chỉ sợ tất cả đều nằm trong khống chế của nha đầu này, năng lực của Thẩm Bích Thấm khiến người ta phải giật mình.
Hơn nữa gần đây dường như Thẩm gia đang bước đến thời kỳ phát triển hoàng kim, buôn bán phát triển nhanh chóng đến mức khiến người ta phải nghẹn họng mà trân trối nhìn theo, các cửa hàng chi nhánh đã trải khắp phủ Chương Châu, các cửa hàng gia nhập liên minh có thể không đếm xuể. Vã lại còn nghe nói cả Hàng Châu và Phúc Châu đều có dấu vết hành động của Thẩm Ký.
Đặc biệt là tương đậu tằm của Thẩm Ký, lúc này có thể nói tương đậu tằm đã trở thành món gia vị cực phẩm hấp dẫn toàn bộ Nam Minh, nghe nói cực kỳ được hoan nghênh ở kinh thành. Nếu tiếp tục phát triển theo chiều hướng này, sản nghiệp của Thẩm Ký sẽ trải rộng khắp cả nước, vấn đề chỉ là thời gian mà thôi. Xem ra nha đầu này biết tính toán rất xa.
"Như vậy còn được, nếu thẩm xa lạ với †a như vậy, có chuyện gì ta cũng không dám nhờ thẩm hỗ trợ." Lúc này Thẩm Bích Thấm mới quay lại dáng vẻ trước đây, nàng nở nụ cười quen thuộc.
"Ngươi nói gì vậy? Có chuyện gì cần thẩm hỗ trợ thì cứ việc nói, chỉ cần có thể giúp nhất định thẩm sẽ giúp." Nghe vậy Quý Tứ Nương cũng chân thành nói.
"Là thế này. Chắc hẳn thẩm cũng nghe đến chuyện Thẩm Ký của ta mở cửa hàng tơ lụa, hiện tại người làm ở phương diện ươm tơ và dệt kim cũng không thiếu người nhưng ở phương diện nhuộm vải thì lại chưa có người."
Thẩm Bích Thấm không tỏ ra khách sáo, nàng nói hết suy nghĩ của mình với Quý Tứ Nương: "Nhớ đến thẩm có hiểu biết rất rõ ở phương diện này nên mới đến nhờ thẩm. Không biết thẩm có quen biết ai có tay nghề làm việc này không, chỉ cần chịu đến chỗ ta làm việc thì vấn đề tiền công đều không thành vấn đề."
Quá trình ươm tơ rất phức tạp nhưng tóm lại vẫn là quá trình không có quá nhiều kỹ thuật, thế nhưng ở khâu dệt kim và nhuộm thì hoàn toàn khác.
Tuy tơ lụa đều là hàng dệt nhưng phương pháp dệt kim lại hoàn toàn khác biệt, sợi vải làm ra cũng khác, có thể chia ra nhiều loại lụa như lăng, la, lụa, gấm, trứu.
Còn riêng về nhuộm có thể chia làm bốn giai đoạn tinh luyện, nhuộm màu, in hoa và chỉnh lý. Cộng thêm Nam Minh thời này có nhiên liệu đều từ thiên nhiên nên việc nhuộm màu càng cực kỳ khó khăn và có yêu cầu về phương diện kỹ thuật rất cao, người bình thường tuyệt đối không làm được.
Quang Tử đã tìm được không ít người có tay nghề giỏi ở phương diện dệt kim nhưng lại không tìm được người có tay nghề cao về nhuộm.
"Chuyện này... Có, có!"
Nghe vậy Quý Tứ Nương vô cùng vui vẻ nắm chặt tay Thẩm Bích Thấm: "Ta có một muội tử rất có tay nghề ở phương diện này, nàng ấy nổi tiếng có tay nghề giỏi về nhuộm."
"Nếu vậy không biết thẩm có thể giúp ta hỏi thăm thử nàng ấy có chịu đến Thẩm Ký làm việc không?" Thẩm Bích Thấm cũng phấn khởi hỏi.
"Nếu ngươi chịu nhận nàng ấy, tất nhiên nàng ấy cũng rất tình nguyện, chỉ là tính hình của muội tử ta hiện nay không được tốt cho lắm, chỉ sợ ngươi sẽ không chịu nhận nàng ấy." Đột nhiên Quý Tứ Nương không còn phấn khởi như vừa rồi nữa mà nhìn rất ảm đạm.
"Thẩm, không biết hoàn cảnh nàng ấy thế nào? Thẩm có thể nói cho ta nghe không?"
Thẩm Bích Thấm hơi nhíu mày, nói: "Bây giờ ta rất cần người có tay nghề, nếu nàng ấy có chuyện gì khó xử, chỉ cần có thể hỗ trợ, ta lập tức hỗ trợ nàng ấy."
"Thật chứ? Vậy ta nói."
Hơi do dự một lát, Quý Tứ Nương lại mở miệng, chậm rãi kể lại: "Muội tử kia của ta làm việc cho một xưởng nhuộm, bởi vì tay nghề nàng ấy cao nên có người nhiều nhìn trúng, tiền công cũng cực kỳ cao."
"Ừm, vậy sao đó thì sao?" Thẩm Bích Thấm nghĩ trong này hẳn đã xảy ra chuyện gì đó.
"Chỉ tiếc muội tử kia của ta không may mắn, dựa dẫm không đúng người, nàng ấy lại gả cho một con ma bài bạc, ban đầu còn vì hài tử nên nàng ấy nén giận, sau này không thể nhẫn nhịn được nữa nên muốn hòa ly, thế nhưng tên căn bã kia một mực xem muội tử ta như cây rụng tiền, làm thế nào chịu buông?”
Quý Tứ Nương vừa nói, vành mắt đã phiếm hồng, nàng nghẹn ngào nói tiếp: "Sau này nàng ấy không đưa tiền nữa, con ma bài bạc này đã đến chỗ Đông gia làm loạn, Đông gia thật sự không chịu được nên chỉ có thể để muội tử của ta rời đi."