Chương 819: Yến Vương Gia
Chương 819: Yến Vương GiaChương 819: Yến Vương Gia
Nhìn thấy Thẩm Lâm thị đi đến, mặc dù thân phận của bà ấy đã khác xưa, nhưng thái độ của các thím vẫn thân thiết như cũ, nhìn dáng vẻ cao quý, thong dong hiện tại của Thẩm Lâm thị, trên mặt họ tràn đây sự hâm mộ.
Trong lòng lại âm thầm cảm thán, quả nhiên người tốt sẽ được đền đáp xứng đáng mà, người tức phụ này của Thủ Nghĩa cũng coi như khổ tận cam lai.
"Các thím quá khen rồi, làm gì khoa trương như những gì mọi người nói chứ." Trong lòng Thẩm Lâm thị cảm thấy rất vui khi được người khác khen ngợi, cùng các cô các thím trong thôn trò chuyện rôm rả.
Theo việc kinh doanh của Thẩm Ký càng ngày càng lớn mạnh, nàng đã rất lâu không có thời gian rảnh để nói chuyện thoải mái với các thím các cô trong thôn như vậy rồi.
Thẩm Bích Thấm đứng phía sau nhìn vẻ mặt dịu dàng ôn hòa của Thẩm Lâm thị, trong mắt nàng cũng nhuốm một chút ấm áp, khóe miệng khẽ nhếch lên.
Nàng đã từng nói rồi, sẽ mang lại cuộc sống tốt nhất cho những người này, hiện tại, cuối cùng cũng thực hiện được rồi, cuộc sống của họ hiện tại, chắc là rất hạnh phúc đúng không.
Kinh thành, Diêm phủ.
Giữa đêm trăng thanh vắng, đêm khuya tĩnh lặng, trước một hòn non bộ ở phía sân sau của Diêm phủ có một người hầu tay cầm đèn lồng đang cung kính đứng chờ, rất nhanh, cửa đã trên hòn non bộ từ từ mở ra, một người từ bên trong bước ra.
Người nam nhân đó ước chừng năm mươi tuổi, ăn mặc bình thường, không nhận ra thân phận, nhưng khí chất cao quý của người bề trên tỏa ra lại cho thấy thân phận không tâm thường của ông ta.
"Kính chào Yến Vương điện hạ, nương nương và lão gia đang chờ ngài ở trong phòng ạ." Nhìn thấy người kia, người hầu vội vàng tiến lên hành lễ.
"Được, đi thôi."
Yến Vương có một đôi mắt ưng sắc bén như câu, thái độ bình tĩnh, khẽ gật đầu, sau đó đi theo người hầu kia đi đến sảnh chính của Diêm phủ.
Lúc này, trong sảnh chính của Diêm phủ, ngoài Diêm Tùng - thủ phụ của triều đình và Diêm quý phi- nắm quyền quản lý trong cung ra thì còn có Đàm Cẩn, thái giám chưởng ấn của Tư lễ giám.
Về chuyện của Thẩm Thủ Nghĩa, vốn dĩ bọn họ cũng không có ý định nói cho Yến Vương biết, chỉ muốn âm thầm giết chết Thẩm Thủ Nghĩa bằng kế hoạch ám sát một cách bí mật, nhưng mà bọn họ lại không ngờ được thực lực của Thẩm Thủ Nghĩa lại mạnh đến vậy, từng nhóm sát thủ được phái đến đấy, nhưng tất cả bọn chúng đều chết một cách bí ẩn.
Đến tận lúc này, bọn họ không thể chần chờ thêm được nữa, phải bắt đầu một kế hoạch mới, mà người với tư cách là nhân vật chính như Yến Vương nhận định phải tham gia, cho nên mới có cuộc tụ họp ngày hôm nay.
Yến Vương, người đáng lẽ không nên xuất hiện ở kinh thành, cũng đã lén lút trở về sau khi biết được chuyện này.
"Kính chào điện hạ."
Nhìn thấy Yến Vương đi đến, ba người vốn đang đợi sẵn trong sảnh chính lập tức đứng dậy hành lễ.
"Nhanh đứng lên đi, mấy người các ngươi nói rõ cho ta biết, người tên Thẩm Thủ Nghĩa kia rốt cuộc là chuyện như thế nào?" Ông ta phất tay ý bảo mọi người ngồi xuống, sau đó Yến Vương cũng ngôi vào vị trí của gia chủ nói.
"Vương gia, mọi chuyện là như thế này."
Đàm Cẩn là người biết rõ chuyện này nhất, lập tức đứng lên kể lại đầu đuôi câu chuyện, sau đó mới buồn rầu nói: "Không biết ai là người đứng sau bảo vệ cho Thẩm Thủ Nghĩa, những sát thủ mà chúng thần phải đi ám sát đều thất bại."
"Hoá ra là đứa trẻ mất tích năm đó à."
Nghe vậy, Yến Vương trầm ngâm vuốt râu một lúc, sau đó nhìn về phía mấy người chầm chậm nói: "Nếu như đã tìm được hoàng tử thân sinh của Thánh thượng, vậy thì ngôi vị hoàng đế này tất nhiên phải để cho Đại hoàng tử kế thừa rồi, bổn vương cũng không cảm thấy có vấn đề gì cả."
Nghe được những lời này của Yến Vương, sắc mặt của ba người ngồi phía dưới nhất thời thay đổi, trong lòng âm thâm mắng Yến Vương là đồ cáo già. Cũng không cảm thấy có vấn đề gì cả?