Chương 861: Tình Hình Ra Sao?
Chương 861: Tình Hình Ra Sao?Chương 861: Tình Hình Ra Sao?
Thẩm Bích Thấm khẽ cười nói: 'Phần ăn được của dong riêng đều nằm bên dưới mặt đất, các loại lương thực khác bị bùn, cát, đá vụn và hồng thủy kéo qua sẽ bị cuốn đi nhưng dong riềng lại khác, rễ của chúng có thể ngăn ngừa bị hồng thủy cuốn trôi, vì vậy căn bản là không bị tổn hại gì."
"Như vậy thì quá tốt rồi!"
Nghe vậy chúng quan viên đều cảm thấy được thả lỏng, Quý tri phủ vui vẻ hỏi tiếp: "Không biết sản lượng lần này thế nào?"
Thẩm Bích Thấm ngẫm nghĩ rồi nói: "Nơi đất tốt thu hoạch khoảng bốn mươi thạch trên một mẫu, những nơi bị nước lũ cuốn qua thì ít nhất cũng được hai mươi thạch trên một mẫu, còn nơi ít phù sa hơn chút cũng thu được trên ba mươi thạch trên một mẫu." "Vậy xem như mỗi mẫu cũng khoảng ba mươi thạch, tốt nhất có thể thu được sáu mươi thạch, như vậy cũng rất thỏa mãn rồi!"
Sau khi được xác nhận, lúc này mọi người mới yên lòng trở lại, gánh nặng trong lòng cũng được giảm bớt.
"Đúng rồi đại nhân, số lượng hai mươi mẫu đất nghiêng quá lớn, lại bị lũ lụt kéo qua khiến gạch vụn, đất đá xếp đầy nên việc đào lấy khá khó khăn."
Chờ đến khi các quan viên ngừng nói chuyện, Thẩm Bích Thấm mới nói tiếp với Quý tri phủ: "Vì vậy ta đã nghĩ, có thể điều một số phụ nhân ở nội thành không có việc làm đến đây giúp đỡ không? Đương nhiên sau khi hỗ trợ xong sẽ phát một số lượng dong riềng nhất định làm thù lao cho họ, hơn nữa đến vụ dong riêng sang năm, họ cũng được ưu tiên lấy được quyền trông dong riêng." "Ừm! Không tệ! Việc đào dong riêng cũng không quá nặng nhọc, các phụ nhân đều có thể làm được, như vậy cũng có thể điều động sức lao động lớn nhất, giảm bớt gánh nặng bên này cho chúng ta."
Nghe vậy nhóm quan viên đều tán thưởng nhìn về phía Thẩm Bích Thấm mà gật gù: "Quả nhiên Thẩm cô nương thông tuệ hơn người, cách này rất hay!"
"Các vị đại nhân quá khen, cách làm này đều do gia phụ nghĩ ra, tiểu nữ không dám tranh công." Thẩm Bích Thấm khiêm nhường, cúi đầu nói.
"Hóa ra là như vậy,"
Nghe thấy Thẩm Thủ Nghĩa mới là người suy nghĩ ra cách làm này, mọi người đều gật đầu một cách hiển nhiên mà Quý tri phủ biết rõ sự thật thì trong lòng càng đánh giá cao Thẩm Bích Thấm hơn.
Tính tình Thẩm Bích Thấm điềm tĩnh, kín đáo, không kiêu ngạo, không nóng nảy, không quan tâm hơn thua, quả thật không đơn giản!
"Các vị đại nhân đã đến đây rồi, không biết có hứng thú vào thăm ruộng dong riềng không?" Chuyện chính đã nói xong, Thẩm Bích Thấm tiếp tục hỏi thăm.
"Không được. Thật ra mục đích chính chúng ta đến đây chính là muốn hỏi thăm cô nương về tình hình của Lý đại phu gần đây." Quý tri phủ khoát tay từ chối và nói đến vấn đề chính.
"Tử... Lý đại phu còn đang nghiên cứu, hắn nói về phương diện đơn thuốc thì đã nghiên cứu được nhưng dược tính quá kịch liệt, cần phải cải tiến, chờ cho dược tính ôn hòa hơn chút ít mới có thể sử dụng."
Thẩm Bích Thấm trả lời rất rõ ràng.
Thấy thái độ của mấy người này khiến Thẩm Bích Thấm rất nghi ngờ: "Tình hình ôn dịch hiện nay đã ổn định lại, vì sao đại nhân lại nóng lòng như thế?” Trận hồng thủy lân này không những phá tan huyện Nam Tĩnh mà còn làm ảnh hưởng đến mạng lưới tin tức của Thẩm gia, bên kia xuất hiện ôn dịch nên tạm thời Thẩm Bích Thấm không để Quang Tử trở lại đó, vì vậy nàng hoàn toàn không rõ tình hình cụ thể của Nam Tĩnh lúc này.
"Có việc con còn chưa biết, bây giờ huyện Nam Tĩnh bên kia lại xuất hiện ôn dịch nữa rồi."
Thẩm Thủ Nghĩa kể lại chuyện tình hình ôn dịch ở Nam Tĩnh cho Thẩm Bích Thấm, trên mặt ông ấy lộ vẻ lo lắng, nói: "Tình hình hiện nay vô cùng nghiêm trọng nên mới nghĩ đến đây hỏi thăm tình hình Lý đại phu bên kia thế nào."
"Sao lại như thế?" Nghe đến đây Thẩm Bích Thấm cũng sững sờ.
Tình hình của Lý Ngôn Sanh bên kia đang dần tốt hơn, nàng còn cho rằng trận ôn dịch này xem như đã lắng xuống mà không ngờ lại bạo phát thế này.
"Mấy vị đại nhân dự định thế nào? Bây giờ huyện Nam Tĩnh bên kia chỉ có vào mà không có ra, người của ta cũng chỉ có thể thông qua thư từ đề thông báo tình hình bên kia, tạm thời vẫn chưa có tin tức gần đây nhất nên cụ thể thế nào ta cũng không rõ."
Thẩm Bích Thấm nhíu mày, lắc đầu nói.