Làm Giàu: Cuộc Sống Điền Viên Của Nông Nữ (Dịch Full)

Chương 867 - Chương 868: Được Yêu Thích

Chương 868: Được Yêu Thích Chương 868: Được Yêu ThíchChương 868: Được Yêu Thích

Được dân chúng tín nhiệm khiến Thẩm Thủ Nghĩa cảm động, ông ấy bước lên trịnh trọng nói: "Lúc này Lý đại phu đã tự mình tiếp xúc với người bệnh ở xã Sơn Ngưỡng và không ngừng nghiên cứu tìm ra phương thuốc chữa trị, hy vọng mọi người có thể nghe theo sắp xếp của quan phủ, đây cũng chính là sự ủng hộ lớn nhất cho Lý đại phu."

"Trung Nghĩa bá đại nhân đại từ đại bị, chúng ta đã hiểu rồi, chúng ta sẽ phối hợp." Nghe vậy tất cả bách tín đều vui đến phát khóc, họ cuống quít dậu đầu báo tạ.

"Được rồi! Vậy phiền mọi người đứng lên phân theo hàng, đây đều là y phu tình nguyện, mọi người phải nghe theo sự bố trí của các y phu!"

Thấy tình hình đã ổn định lại, tri huyện cảm kích bái tạ Thẩm Thủ Nghĩa và Quý tri phủ một cách trịnh trọng, sau đó mới tổ chức người tiến hành sắp xếp cho những nạn dân này.

Những địa phương khác đều giống như vậy. Tên tuổi thiện lương của Trung Nghĩa bá và Lý đại phu quá lớn nên vừa nghe thấy Thẩm Thủ Nghĩa đã tự mình bước lên hứa hẹn thì tất cả bách tính đều nhanh chóng tỉnh táo lại, đồng thời vô cùng phối hợp. Sự thay đổi to lớn này khiến một nhóm quan viên huyện Nam Tĩnh đều tấm tắc lấy làm kỳ lạ nhưng lại càng tỏ ra cung kính với Thẩm Thủ Nghĩa hơn.

Trong dân gian có danh vọng lớn như thế, Trung Nghĩa bá không thịnh vượng cũng khó!

"Chuyện hôm nay đều nhờ có chỉ huy sứ đại nhân."

Chờ cho các khu tị nạn được yên ổn lại, tri huyện Nam Tĩnh cảm kích nói lời cảm tạ với vệ chỉ huy sứ. Nếu không phải nhờ có vệ chỉ huy sứ phối hợp vũ lực, tiến hành trấn áp bách tính muốn làm loạn thì Thẩm Thủ Nghĩa cũng không có cơ hội lên tiếng trấn an nạn dân.

"Hừ, chuyện thế này phải để vũ lực trấn áp mới là cách đơn giản nhất, những quan văn mềm mỏng, nhẹ nhàng như các ông không có kinh nghiệm mà thôi."

Vệ chỉ huy sứ này có tính tình kiêu ngạo, được người ta khen ngợi thì mặt mũi đều tỏ ra bình thường nhưng thính tai đã ửng đỏ, có thể nhìn ra ông ta đang vô cùng thịch thú.

"Ha ha, đúng, đúng! Đại nhân nói rất đúng!"

Mọi người cũng đã biết tính tình của vệ chỉ huy sứ nên chỉ nhìn nhau rồi cười một tiếng mà không nói gì thêm nữa.

Đúng vậy, quan văn là phải lấy đức thu phục người, nhưng đa phần họ đều thích đi bắt nạt kẻ yếu, có đôi khi còn lôi thủ đoạn ra để có thể thu nhiều lợi nhất về mình.

“Nhưng mà, nha đầu này rất hợp ý ta, nếu không có ngươi nhắc nhở thì ta cũng không nghĩ tới việc ra tay."

Nói đến đây, người chỉ huy liền dùng vẻ mặt nghiên cứu tìm tòi nhìn về phía Thẩm Bích Thấm, dưới ánh mắt kia, Thẩm Bích Thấm không khỏi có cảm giác bị nhìn thấu.

Trong lòng nàng âm thầm cảnh giác nghĩ, người chỉ huy này, xem ra cũng không giống như người lỗ mãng bề ngoài tỏ ral

"Ha ha, nào có, chỉ huy đại nhân quá khen, nếu chuyện bên này đã được giải quyết thì chúng ta nhanh chóng trở về, dong riềng bên kia còn cần phải đối chiếu số lượng, sau còn phải đăng báo triều đình, đợi thánh chỉ của Thánh Thượng rồi mới đi bước tiếp theo."

Thẩm Bích Thấm cười một tiếng, sau đó nhìn về phía Thẩm Thủ Nghĩa nói,'Cha, người nói xem có đúng không."

"A, đúng, chỉ huy sứ đại nhân, hiện giờ trồng dong riềng vẫn đang là thí điểm, kết quả như thế nào vẫn cần phải báo cho triều đình biết, cho nên nếu không có việc gì thì cần nhanh chóng trở về."

Thẩm Thủ Nghĩa cũng không muốn năng lực của Thẩm Bích Thấm bị quá nhiều người biết, câu "Cây cao đón gió' này đã có quá nhiều vụ việc xảy ra, dù sao thì cũng không phải chuyện tốt.

"Được rồi, suy nghĩ của ngươi bản quan biết, ta cũng sẽ không hỏi nhiều, chỉ là đứa bé này ta thích, nhớ kỹ, bản quan gọi là Lưu Chính Nghĩa, về sau có gì cần cứ việc đến tìm bản quan, nếu có thể giúp, đương nhiên bản quan sẽ không từ chối."

Lưu Chính Nghĩa nhìn Thẩm Bích Thấm nghiêm nghị nói, sau khi nói xong mấy chữ kia thì trên mặt vẫn đầy nghiêm túc, chỉ là trong mắt lại mang theo một ý cười vô cùng rõ ràng. "Nhận được hậu ái của chỉ huy đại nhân, tiểu nữ xin được cảm tạ trước."
Bình Luận (0)
Comment