Chương 871: Cuộc Ẩu Đả
Chương 871: Cuộc Ẩu ĐảChương 871: Cuộc Ẩu Đả
Triệu Đại Hà liên tục lắc đầu, sau đó vẻ mặt vui mừng nói,'Hạ quan chính là tri huyện Nghĩa Ô, Triệu Đại Hà, Mộ Dung tướng quân đại giá quang lâm, thật sự là vinh hạnh cho huyện nhỏ này của chúng ta!"
Trong lòng âm thầm kinh ngạc cảm thán, tuy rằng hắn sớm đã nghe vị tướng quân này vô cùng trẻ tuổi, nhưng không nghĩ lại trẻ đến mức này, nhìn bộ dạng thì chắc hẳn cũng chỉ khoảng hai mươi tuổi đi!
Ngẫm lại năm đó lúc hắn ta hai mươi tuổi, hình như vẫn là một tú tài nghèo kiết không để ý đến chuyện bên ngoài, so sánh hai bên với nhau, đúng là thật xấu hổi
"Tri huyện đại nhân, Mộ Dung tướng quân đi đường dài bôn ba đến đây, đương nhiên người kiệt sức, ngựa hết hơi, thời tiết giá lạnh như này, vẫn nên là mời tướng quân vào trong phủ nói chuyện đi." Huyện thừa ở một bên nghe hai người nói chuyện, khi biết người đến là Mộ Dung Húc thì vẻ mặt hắn ta vô cùng sùng bái, vội vàng tiến lên nói.
"Đúng đúng đúng, xem ta cao hứng đến quên đi này, tướng quân mời vào, mời tiến vào!" Triệu Đại Hà nghe vậy thì liền vỗ một cái vào đầu, sau đó vội vàng dẫn người đi vào trong phòng.
Vừa tiến vào đến phòng thì không khí ấm áp ập vào trước mặt, khiến cho cơ thể của Long nhị đều run lên, dường như đã bị hòa tan ban giá ở trên người, làn da còn toát ra một lớp mồ hôi mỏng nhẹ.
"Triệu đại nhân khách khí, thật ra lần này ta đến đây là có một chuyện như này." Sau khi uống một ngụm trà nóng, cảm nhận hơi nóng đi vào trong cơ thể thì Mộ Dung Húc mới quay qua mở miệng nói.
"Tướng quân có việc cứ nói, chỉ cần hạ quan biết, đương nhiên sẽ nói ra toàn bộ."
Tuy rằng bộ dạng của Mộ Dung Húc từ đầu đến cuối là đạm mạc, không hề có một tia cảm xúc dao động nào, nhưng khí thế phát ra quanh thân vẫn khiến cho trong lòng Triệu Đại Hà lo lắng sợ hãi.
"Ta nghe nói trong huyện có xảy ra một vụ ẩu đả lớn, hiện giờ còn chưa ngừng lại được, có phải hay không?" Mộ Dung Húc nhàn nhạt hỏi.
"Khụ, tướng quân, đúng... Đúng là có việc này, vụ ẩu đả kia có quy mô quá lớn, không phải là hạ quan cố tình chậm trễ không làm tròn trách nhiệm, mà là có tâm nhưng vô lực."
Nghe vậy, sắc mặt Triệu Đại Hà đỏ lên, cảm thấy vô cùng xấu hổ, xong rồi, chuyện trong huyện hiện giờ mọi người đều biết hết, cái mặt già này của hẳn ta coi như cũng mất hết rồi!
Trong lòng vô cùng buồn bực, mất mặt là chuyện nhỏ, chỉ sợ đến đường làm quan của hẳn coi như cũng đến đường cùng rồi.
"Như thế nào, thỉnh đại nhân nói ra cho ta biết."
Nhìn bộ dạng của Triệu Đại Hà, Mộ Dung Húc liền biết hắn ta đang vò đầu rối não vì việc này, vậy nên cũng Mộ Dung Húc lại từ từ nói/'Có lẽ bản tướng quân có thể giải quyết được phiền ưu trong lòng người."
"Thật sự sao?"
Nghe vậy, Triệu Đại Hà cao hứng chỉ kém phần nhảy dựng lên, mặt đầy kích động nhìn Mộ Dung Húc nói,'Chỉ cần tướng quân có thể hỗ trợ xử lý việc này thì bất luận có yêu cầu gì hạ quan cũng sẽ toàn lực phối hợp!"
"Không vội, hiện giờ còn chưa thể kết luận được, mau nói cho ta biết vụ việc trước đã." Sắc mặt Mộ Dung Húc vẫn điềm nhiên như cũ. "Được, được, được, tướng quân chờ một lát, hạ quan lập tức cho người chuẩn bị ngựa." Dù thế nào, Mộ Dung Húc đã đến, coi như là cho hẳn ta một tia hy vọng, trong lòng Triệu Đại Hà vô cùng vui sướng cho mấy người đi chuẩn bị trước.
Nơi ẩu đả chính là nằm ở phía nam, cách huyện Nghĩa Ô năm mươi dặm, mọi người còn chưa đến được chỗ ẩu đả kia thì liền nghe thấy từng đợt lời nói chửi bậy ở khắp nơi, mấy người chưa đi vào nơi có cuộc chiến ngay mà vòng qua một đỉnh núi cao nhìn cảnh tượng ở bên dưới.