Chương 926: Không Biết Tự Lượng Sức Mình
Chương 926: Không Biết Tự Lượng Sức MìnhChương 926: Không Biết Tự Lượng Sức Mình
Đợi sau khi bốn hàng súng bắn hết một lượt xong, những tên giặc Oa phía trước còn chưa đi đến 60 bước đã chết như ngả rạ trên mặt đất rồi, máu chảy thành sông.
"Đây vẫn còn là súng đạn mà chúng ta biết sao?"
"Đây thật sự là những cây súng hỏng hóc mà chúng ta biết sao?"
"Tâm bắn xa như vậy vẫn có thể bắn trúng, không thể nào!"
Một cảnh tượng thảm thiết như vậy, khiến cho đám giặc Oa vốn cực kỳ kiêu ngạo cuối cùng cũng cảm thấy sợ hãi, thế tiến công cũng dần chậm lại, bước chân của kẻ nào kẻ nấy cũng dần chậm lại, trong một khoảng thời gian, tất cả đều không dám bước thêm bước nào nữa.
Nhưng mà, bọn họ sợ, bên phía Mộ Dung Húc lại không hề có ý dừng lại, phải biết rằng bọn chúng hiện tại đang cách quân bên này khoảng sáu mươi bước, điều này khiến sức bắn của súng kíp càng thêm kinh người hơn, cho nên, rất nhanh, lại có hàng loạt những tên giặc Oa trúng đạn ngã xuống.
"Khốn nạn, những cây súng đó rốt cuộc là súng gì hả!"
Bên kia, thủ lĩnh của một đội giặc Oa quả thực tức muốn hộc máu, hắn ta chưa bao giờ nhìn thấy loại súng có uy lực lớn như vậy, đây có còn là súng đạn của Nam Minh nữa không, quả thực thay đổi hoàn toàn tất cả ấn tượng của hắn về súng đạn mà! "Chuyện này tiểu nhân cũng không rõ lắm, mặc dù nó nhìn trông rất giống súng hỏa mai, nhưng còn mạnh hơn súng hỏa mai nhiều."
Một tên hán gian của Nam Minh đang co rúm sợ hãi trước ánh mắt giận dữ của thủ lĩnh giặc Oa, nhưng sau đó vẻ mặt cũng thấy khó hiểu nói: "Nhưng cho dù loại súng kia có uy lực mạnh bao nhiêu cũng không thể mạnh đến mức này được, số súng đạn này rốt cuộc từ đâu nhảy ra?"
"Ngươi hỏi ta, ta hỏi ai!"
Tên thủ lĩnh giặc Oa lập tức giận dữ hét lên, đẩy quan viên và tướng lĩnh người Hán kia ra, tiến lên gào thét ra lệnh nói: "Không được lùi lại, ai cũng không cho phép lùi lại, xông lên giết hết bọn chúng cho ta, nếu súng của chúng không bắn được nữa, lập tức xông lên!" Tên thủ lĩnh giặc Oa kia cũng là kẻ từng trải qua nhiều trận chiến, hắn biết rõ nhược điểm của súng đạn, lập tức không ngừng hét lên ra lệnh: "Đều xông lên cho ta, nếu như đánh thắng trận này, tất cả nữ nhân và vàng bạc đều là của các ngươi!"
"Giết!"
Nghe được có nữ nhân và vàng bạc, những tên giặc Oa ban đầu đang có ý định rút lui lại lập tức trở nên hung ác hơn, giơ đao lên điên cuồng xông lên phía trước.
"Những tên Nam Minh đáng chết, xem hôm nay ông mày có giết chúng mày không còn một mảnh giáp nào không!"
Một trong những tên nô lệ của giặc Oa cũng bị hành động của những tên giặc Oa kia kích động, giơ thanh kiếm samurai lên lao về phía trước.
Chiến binh nô lệ của giặc Oa này cũng từng tham gia rất nhiều trận chiến, có thể nói là thân kinh bách chiến (*trải qua nhiều chiến dịch), trong cảm nhận của hắn ta, quân lính của Nam Minh giống như đậu phụ vậy, chỉ cần chạm vào đã nát, cho nên trong lòng không hề có chút sợ hãi nào, cảm thấy kết quả lần này nhất định cũng giống như những lần trước.
"Đằng..."
Nhưng mà lần này hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của hắn ta, chưa kịp đến gần, tên võ sĩ kia đã bị viên đạn xuyên thẳng qua giữa hai lông mày, ngã xuống chết không nhắm mắt.
"Thật đúng là không biết tự lượng sức mình."
Nhìn những tên võ sĩ giặc Oa chết thảm kia, Long Lục không khỏi nở nụ cười chế giếu nói: "Còn dám xông lên à, dưới họng súng sắc bén như vậy, kẻ càng dũng cảm, xông càng nhanh, chết cũng càng nhanh."
"Tướng quân, những tên giặc Oa kia còn cách ba mươi bước nữa." Lúc này, Long Nhất cũng tiến lên phía trước, nhỏ giọng nhắc nhở.
"Ừm."
Nghe vậy, Mộ Dung Húc khẽ gật đầu, sau đó ra lệnh,"Tất cả các xạ thủ lui xuống."
Nghe được mệnh lệnh, tất cả quân lính đã sớm bày xong trận hình phía sau nháy mắt trở nên kích động, khi đối mặt với giặc Oa không chỉ không có chút mảy may sợ hãi, mà ngược lại còn cực kỳ hưng phãn, bọn họ huấn luyện lâu như vậy rồi, cũng nhịn lâu như vậy rồi, hôm nay cuối cùng cũng có thể được giãn gân cốt của mình rồi!