Chương 928: Uyên Ương Trận
Chương 928: Uyên Ương TrậnChương 928: Uyên Ương Trận
Từ lúc Nam Minh xảy ra chiến tranh với giặc Oa đến nay, đều là thua nhiều hơn thắng, cho dù tính ngẫu nhiên thắng được một lần thì cũng phải trả giá rất đắt, chưa từng một lần nào xảy ra tình huống như bây giờ, không hề có một thương vong nào!
Thực lực như vậy, đúng là khiến người ta kinh hãi!
Hiện giờ hắn xem hoàn toàn hiểu rõ trận pháp lợi hại của mười một người này, chỉ giật mình trong chốc lát, rồi hắn mang theo sắc mặt kính trọng tiến lên hỏi,"Tướng quân, không biết trận pháp này là gì?"
"Uyên ương trận." Đối với lần khảo sát này, Mộ Dung Húc cũng vô cùng vừa lòng, mặt mang theo vẻ vui mừng nói. "Uyên ương trận?"
Nghe vậy, Triệu Đại Hà hơi sửng sốt, mãi sau mới gật đầu nói,"Đúng vậy, trận pháp này giống uyên ương kết bạn, đúng là như vậy."
Nghĩ đến đây, Triệu Đại Hà đột nhiên nghĩ đến ngày nào Mộ Dung Húc cũng cho quân sĩ ở chiến trường luyện tập các trận pháp nhỏ, có một loại là có sáu người một trận, một loại khác là ba người một trận.
Nghĩ đến đây, trong lòng Triệu Đại Hà âm thầm nói, trận uyên ương này đã lợi hại như vậy rồi, còn hai trận khác tướng quân còn chưa ra tay, không biết uy lực còn có thể mạnh đến mức nào.
Lúc này, người luôn hoài nghi về trận pháp, Triệu Đại Hà, đột nhiên có chút mong chờ.
"Chỉ là, Triệu giám quân, không phải đã nói, giặc Oa có tổng cộng hai vạn người sao? Vừa rồi ta nhìn chắc cũng chỉ có khoảng một ngàn người thôi, xem ra, chủ lực giặc Oa không phải là đến Ninh Hải."
Mộ Dung Húc không khỏi nhíu mày,"Xem ra lần tiến công này cũng chỉ là một chiêu nhỏ của bọn chúng thôi, còn mục tiêu chân chính, khả năng là ở chỗ khác."
"Đúng vậy, hẳn như thế!" Nghe Mộ Dung Húc nói xong thì lúc này Triệu Đại Hà mới chú ý tới, nhân số giặc Oa vừa rồi đúng là không nhiều lắm.
"Báo!"
Đúng lúc này thì có một thám mã vội vàng đi đến, sau khi nhảy từ lưng ngựa xuống thì liền quỳ xuống trước mặt Mộ Dung Húc lớn tiếng nói,"Tướng quân, phía trước có tình hình mới, rất nhiều giặc Oa đang đi về hướng Tân Hà."
"Là Tân Hà sao, vậy thì không xong rồi!"
Nghe vậy, Triệu Đại Hà ban đầu còn vui mừng trong nháy mắt liền thay đổi sắc mặt,"Tướng quân, phòng ngự Tân Hà không tốt, bên trong cũng không có nhiều quân trông coi, quan trọng nhất là, thủ hạ ở Tân Hà yếu, người nhà quân sĩ đều ở đó, nếu thật sự mất Tân Hà, chỉ sợ sĩ khí của quân ta sẽ bị hao tổn lớn!"
"Bọn giặc Oa này, thật sự là đáng giận!"
Nghe vậy, mấy người Long Nhất cũng vô cùng kinh hãi, kế sách này thật sự là quá thâm độc, nếu Tân Hà có chuyện thì đúng là hậu quả không thể tưởng tượng được!
"Không cần lo lắng."
Nhưng mà, Mộ Dung Húc ở bên kia lại lộ ra sắc mặt quỷ quái, không hề kinh hoảng nói,"Bên phía Tan Hà ta đã sớm sắp xếp xong, bọn giặc Oa chắc chẵn sẽ không dám công thành, mau dẫn 1500 quân đi qua Tân Hà chỉ viện trước, những quân sĩ còn lại theo ta truy kích những tên giặc Oa còn ở đây, thấy là chém toàn bộ cho tal
"Chuyện này... Rõ!"
Tuy là không biết vì sao Mộ Dung Húc lại biết trước để chuẩn bị sẵn sàng, nhưng lời này như là viên thuốc an thần giúp mọi người trấn định trở lại, Hồ Thủ Nhân cùng Lâu Nam nhanh chóng dẫn theo người chạy đến Tân Hà.
Chỉ là không ai biết, không chỉ bọn họ ngạc nhiên mà ngay cả Mộ Dung Húc cũng vạn phần nghi hoặc bản thân mình.
Bởi vì lần hội ngộ ở Tân Hà này, là lúc hắn vừa đến Đài Châu, Thẩm Bích Thấm có gửi thư tới nhắc nhở, nói hắn nếu có chiến sự phát sinh thì nhất định phải chú ý bảo vệ Tân Hà.
Bởi vậy, khi có tin giặc Oa xâm chiếm thì việc đầu tiên hắn nghĩ tới chính là lời nhắc nhở kia của Thẩm Bích thấm, lúc ấy trong lòng hắn còn nửa tin nửa ngờ, nhưng sau khi nghĩ lại thì thấy Tân Hà đúng là vô cùng quan trọng, nên mới cho người chuẩn bị trước tiên, không nghĩ đến, bây giờ đã thành hiện thực!
Hắn cũng không biết lời này rốt cuộc là Thẩm Bích Thấm vô tình nhắc nhở, hay là bởi vì biết trước, nếu là ý sau, thì đúng là làm người ta không thể tưởng tượng nổi!