Chương 935: Nội Chiến
Chương 935: Nội ChiếnChương 935: Nội Chiến
Mà chuyện ở phủ Đài Châu này, lúc trước Mộ Dung Húc đã từng viết thư nói qua với Thẩm Bích Thấm, chuyện này nguyên nhất chính vẫn là do những quan viên đó.
Ban đầu Thủy Tử Lập hạ lệnh xây dựng một tòa điện đài chống kẻ thù là xuất phát từ ý tốt, nhưng không thành được bởi nha phủ Đài Châu muốn bớt việc, không muốn làm, và họ lại làm theo kiểu chặt đầu cá vá đầu tôm, đem nguyên liệu đá ở thành phía đông đắp vào thành phía tây, trực tiếp dỡ bỏ hết đá trên thành, bởi vậy có thể nói sau khi tu sửa thì Đài Châu Phủ có phòng ngự tương đối yếu ớt.
Nghĩ đến đây, trong lòng Thẩm Bích 'Thấm vô cùng buồn bực, những quan liêu này thật sự là đáng giận, được việc thì ít mà hỏng việc thì nhiều, toàn là sâu mọt, nếu không phải bọn họ làm như vậy thì bên kia Mộ Dung Húc cũng đã không quá khó khăn rồi!
"Này tiên sinh, sau đó rốt cuộc Mộ Dung tướng quân đã dùng cách nào để thành công giải trừ kiếp nạn của Đài Châu phủ?"
Khách nhân bên dưới thây tiên sinh kể chuyện chậm rãi không muốn nói nguyên do thì cũng không hề ép hỏi, tất cả đều nôn nóng chờ đợi ở bên dưới.
"Suy nghĩ cẩn thận chuyện này, Mộ Dung Húc nhíu mày, chỉ là hắn cũng đã biết rõ bản tính của giặc Oa."
Tiên sinh kể chuyện uống một ngụm trà nhuận họng, sau lại nói tiếp,"Những tên giặc Oa đó tất nhiên là đi một đường thì cướp bóc một đường, bởi vậy tốc độ đương nhiên không nhanh, cũng không thể đến Đài Châu ngay được."
"Thì ra là như thế!"
"Đây không phải là chứng minh vẫn còn cơ hội sao?"
"Đúng vậy, chỉ cần có thể bắt lấy thời cơ đuổi kịp là được, bởi vậy lấy dũng cơ trí của Mộ Dung Húc, nhất định có thể bảo vệ thành trì!"
Nghe vậy, những khách nhân liền lấy lại tinh thần.
"Cũng không phải là các ngươi không biết tình huống lúc đó, khi đó sắc trời bắt đầu tối, nói cách khác là chủ lực giặc Oa trên đường đánh đến Đài Châu phủ cũng đã mất hai ngày một đêm, nếu tính người ngựa đi được bốn mươi dặm một ngày, thì chỉ khoảng một đêm nữa, cũng chính là hừng đông ngày hôm sau thì bọn chúng sẽ đến được Đài Châu." Dưới ánh mắt mong chờ của mọi người, tiên sinh kể chuyện lắc đầu nói,"Đúng vậy, lúc này Ngự Thiên Quân đang ở cách Đài Châu phủ vô cùng xa!"
"Là, 110 dặm!"
"Vậy, vậy phải làm sao bây giờ!"
"Đúng vậy, cho dù là ngồi thuyền một ngày cũng chỉ được trăm dặm, đội ngũ khổng lồ như vậy, sao có thể đến được hoàn toàn sau một đêm!"
"Đúng là như thế, Mộ Dung tướng quân đã dùng cách gì mới có thể dẫn theo Ngự Thiên Quân đến kịp thời như vậy?"
"Chẳng lẽ Ngự Thiên Quân có thể bay đến được sao?"
Nghe vậy, tất cả mọi người đều sôi nổi bàn luận, nghĩ thế nào, cũng cảm thấy không có khả năng làm được chuyện này, nhưng trong số người này chỉ có Thẩm Bích Thấm, đáy mắt nàng khẽ lướt qua một tia suy tư.
"Nói thật, tại hạ cũng cảm thấy đó là không có khả năng, nhưng mà Mộ Dung tướng quân cùng Ngự Thiên Quân lại làm được, bọn họ thật sự chỉ sau một đêm đã đi được 110 dặm, rạng sáng ngày hôm sau đã ở Đài Châu thành, đúng lúc này, chủ lực giặc Oa cũng vừa đến bên ngoài, cách thành trì ba, bốn dặm!"
Giọng nói của tiên sinh kể chuyện đột nhiên cất cao lên, kích động nói,"Ngự 'Thiên Quân còn đến được Đài Châu trước cả giặc Oa, thật đúng là xứng với danh Ngự Thiên quân!"
"Xôn xao —"
Lời này vừa nói ra, toàn trường đều ồ lên! Mọi người đều là vẻ mặt vô cùng không thể tin tưởng được, cho dù bọn họ có cưỡi ngựa cũng không thể nào có khả năng làm được điều này, phải biết rằng, ngựa cũng sẽ mệt và yêu cầu cần phải nghỉ ngơi!
Giờ khắc này, trong lòng mọi người đều nhất chí với suy nghĩ, đó là, Ngự Thiên Quân không còn phải nghỉ ngờ nữa, chính là một đội quân thép chân chính!"
"Đúng vậy, nói như thế nào nhỉ, tuy rằng Ngự Thiên Quân thuận lợi đuổi kịp đến Đài Châu trước giặc Oa, nhưng lúc Mộ Dung tướng quân hạ lệnh cho người chuẩn bị tiếp đón quân địch thì lại xảy ra một chuyện ngoài ý muốn."
Tiên sinh kể chuyện kia dừng lại một chút, sau đó nói,"Đó chính là, chúng quân sĩ của Ngự Thiên Quân không muốn xuất chiến." "Cái gì!"
Nghe vậy, mọi người đều là cả kinh, ngay cả Thẩm Bích Thấm cũng khẩn trương trong lòng, vừa mới yên lòng sau lại dâng lên hoảng sợ, hơn nữa lại là một trận nội chiến, tình hình này so với cái gì cũng khẩn trương hơn rất nhiều.
"Rốt cuộc là chuyện gì vậy, sao đột nhiên lại xảy ra nội chiến?"
"Đúng vậy, Ngự Thiên Quân dốc sức một ngày đuổi đến đây, ta không tin lúc lâm trận bọn họ lại bỏ chạy lấy người!"
"Không sai, tiên sinh, ngươi nói đi, rốt cuộc chuyện này là như thế nào!"
Trong lòng tất cả mọi người đều nóng như lửa đốt, thúc giục tiên sinh nói tiếp.
"Đó là bởi vì..."