Chương 966: Đến Phủ Hưng Hóa
Chương 966: Đến Phủ Hưng HóaChương 966: Đến Phủ Hưng Hóa
"Nói đến cùng, người có công lớn nhất chính là phu nhân, người đem đến ân huệ cho Ngự Thiên Quân chúng ta đúng là nhiều không kể hết."
Nói đến đây Triệu Đại Hà nhịn không được lại bỏ thêm một câu,"Không biết lần này đi chỉ viện Phúc Kiến có cơ hội được tái kiến phu nhân không, từ lần trước từ biệt đến giờ cũng đã hơn nửa năm rồi."
"Ừm."
Nghĩ đến Thẩm Bích Thấm, Mộ Dung Húc thay đổi sắc mặt ngay lập tức, dường như từ khóe miệng còn thấy được một tia cười nhàn nhạt.
Từ khi hắn vào quân, dường như thời gian chung đụng với A Thẫm thì ít, xa cách thì vô cùng nhiều, nghĩ đến đây, thật là không áp chế được nhớ nhung trong lòng.
"Đúng rồi, Triệu giám quân, ngươi nói phải, lâu rồi ta cũng không được gặp, ta cũng vô cùng nhớ phu nhân rồi." Nghe nói đến chuyện nữ thân của mình, Long Lục lập tức vui vẻ tiến lên nói cùng.
"Ừm."
Nghe vậy, Mộ Dung Húc theo bản năng gật đầu, xong ngay sau, sắc mặt lại trầm xuống, lạnh lùng liếc nhìn Long Lục,"Hừ, nàng là phu nhân của bản tướng quân, ngươi nhớ nàng làm gì, về vị trí của ngươi ngay."
"Ách? Rõ."
Bất thình lình bị quát lớn, Long Lục có chút mờ mịt, hắn đương nhiên biết tướng quân phu nhân là của tướng quân, vì sao tướng quân lại cố tình cường điệu lớn giọng như vậy, hơn nữa, hắn không hiểu, vì sao khuôn mặt đang ôn hòa của tướng quân lại thay đổi nhanh như vậy?
"Khụ, đi thôi."
Thấy Long Lục còn tỏ vẻ mặt không rõ nguyên nhân thì Triệu Đại Hà đã nhanh chóng khụ một tiếng, tiến lên vỗ vai Long Lục, rồi không nói thêm câu nào bất đắc dĩ lên ngựa đuổi theo Mộ Dung Húc.
Thấy vẻ mặt mất mát lui về phía sau của Long Lục thì mấy người Long Tam ai nấy đều liếc nha, bất đắc dĩ thở dài.
Ai... Tiểu Lục này, đến khi nào ngươi mới có thể thông suốt đây.
"Tướng quân, khoảng cách đến phủ Hưng Hóa còn ba dặm!" Ngày đêm hành quân, tốt cuộc Ngự Thiên Quân đã đến được phủ Hưng Hóa .
"Rốt cuộc đã tới rồi!" "Những tên giặc Oa đáng chết đó, lão tử nhất định sẽ phải giết bọn họ, vì phủ Hưng Hóa, vì bá tánh mà báo thù!"
Vào được phủ Hưng Hóa, dọc theo đường đi chiến sĩ của Ngự Thiên Quân chứng kiến cảnh hai bên đường, ai nấy đều hận đến nghiến răng nghiến lợi.
"Hành quân gấp, không được buông tha bất cứ một tên giặc Oa nào!"
Mộ Dung Húc đương nhiên cũng tức giận, trầm giọng hạ lệnh, liền mang theo toàn quân đến thằng phủ Hưng Hóa.
"Thủ lĩnh, không xong, không xong rồi! Ngự Thiên Quân, Ngự Thiên Quân tới!"
Ngự Thiên Quân uy danh thiên hạ, đối với giặc Oa đương nhiên có uy hiếp, bởi vậy khi biết Ngự Thiên Quân đang mạnh mẽ tiến đến thì những tên giặc Oa còn đang tác oa tác quái ở phủ đều hoảng sợ.
"Cái gì? Ngự Thiên Quân không phải đã về Chiết Giang sao, vì sao lại tới đây nữa, mau mau mau, mang theo tài sản, nhanh chóng rời khỏi!"
Mặc dù đều là những thủ lĩnh, nhưng đối mặt với Ngự Thiên Quân thì không còn ai có dũng khí, khi biết được tin tức thì tất cả đều vội vàng muốn chạy trốn.
"Đúng vậy, đi mau, đi mau!"
Nhận được mệnh lệnh, những tên giặc Oa khác đều bất chấp, tâm tư cũng tê liệt, chỉ biết cầm tài sản nhanh chóng chạy về phía trước.
"Tệi"
Đợi đến khi Mộ Dung Húc dẫn dắt chúng quân sĩ tiến vào bên trong thành, thì bị cảnh tượng trước mắt làm cho ai nấy đều hít hà một hơi.
Phòng ốc bị thiêu hủy vô số, khắp nơi đều là thi thể, thảm nhất là những thi thể nữ tử, quần áo rách nát vứt bỏ khắp nơi, cơ thể thì vô cùng ngổn ngang, máu tuyết lẫn lộn, hiện giờ Hưng Hóa phủ như là địa ngục trần gian vậy.
"Tướng quân, bên này an tĩnh như vậy, hẳn là giặc oa đã nhận được tin chúng ta đến rồi chạy trốn ra cửa thành khác rồi." Triệu Đại Hà khó khăn áp chế tức giận trong lòng xuống, giọng điệu khi nói còn mang theo chút nghẹn ngào.
"Lập tức, triệu tập toàn quân, truy kích giặc Oa, một tên cũng không được buông tha!" Mộ Dung Húc trầm mặc một hồi, sau đó lớn tiếng ra lệnh, dẫn đầu đoàn quân phóng như bay vào trong thành.
"Lão tử nhất định phải để những tên giặc Oa đáng chết này phải nợ máu trả bằng máu!"