Làm Giàu: Cuộc Sống Điền Viên Của Nông Nữ (Dịch Full)

Chương 971 - Chương 972: Chuyện Này Là Thế Nào?

Chương 972: Chuyện Này Là Thế Nào? Chương 972: Chuyện Này Là Thế Nào?Chương 972: Chuyện Này Là Thế Nào?

Gật đầu với Quý Hiên Dật xong, Mộ Dung Húc liền hạ lệnh,"Đem một nửa số lương thực chúng ta lấy được từ doanh trại giặc Oa phân phát cho bá tánh trong thành."

"Rối"

Nghe vậy, quân sĩ phụ trách vận chuyển trong Ngự Thiên Quân lập tức hành động, đẩy xe lương thực cùng mấy người Mộ Dung Húc tiễn vào bên trong thành.

"Ai, là Mộ Dung tướng quân cùng với Quý tướng quân vào!”

"Đa tạ ân cứu mạng của Mộ Dung tướng quân và Quý tướng quân!"

"Mộ Dung Húc tướng quân, cảm tạ người đã cứu ta một mạng!"

"Chiến thần của Phúc Kiến chúng ta, Mộ Dung tướng quân vạn thắng!"

Nhìn thấy Quý Hiên Dật và Mộ Dung Húc vào thành, tất cả bá tánh đều quỳ xuống, đồng thời dập đầu, mà Mộ Dung Húc thân là Phó tổng binh, tiếng hô lại so với Quý Hiên Dật còn cao hơn.

"Mộ Dung tướng quân, quả nhiên ngươi vì bá tánh mà làm tất cả mọi việc, bá tánh đều để việc này ở trong mắt."

Đối mặt với trường hợp như vậy, Quý Hiên Dật cũng không hề để ý chút nào, mà ngược lại còn mỉm cười chúc mừng Mộ Dung Húc nói,"Lần này Ngự 'Thiên huynh đệ đã lập công lớn, sau này trở về chắc chắn sẽ được trọng dụng, Thấm Nhi biết, cũng sẽ vô cùng vui mừng." "Đa tạ." Nghĩ đến Thẩm Bích Thấm, Mộ Dung Húc cũng hơi nhếch khóe môi lên, lộ ra một nụ cười nhẹ.

Nhìn thấy trong mắt Mộ Dung Húc đều là sự sủng nịnh thì Quý Hiên Dật không khỏi thoải mái bật cười, xem ra lựa chọn buông tay của hắn ta là đúng, Thấm Nhi và Mộ Dung Húc ở bên nhau, tất nhiên sẽ hạnh phúc.

Sau khi trấn an mọi người xong, Quý Hiên Dật và Mộ Dung Húc cũng không ở lại bên trong thành quấy rầy bá tánh nữa, mà liền trở về quân doanh, cùng những chiến sĩ ăn mừng.

"Lệ..."

Màn đêm buông xuống, Mộ Dung Húc đang cùng chúng tướng sĩ ở bên nhau uống rượu chúc mừng thì liền thấy Bạch Quỳnh bay đến bên người hắn.

"Bạch Quỳnh?" Nhìn thấy Bạch Quỳnh, Mộ Dung Húc lúc đầu còn kinh ngạc, nhưng sau đó môi lập tức tạo nên một nụ cười nhẹ, liền duỗi tay lấy bức thừ từ Bạch Quỳnh ra,"Lần này A Thấm hồi âm thật nhanh."

"Loảng xoảng..."

Mà lúc này, những chiến sĩ ở bên cạnh thấy Mộ Dung Húc lộ ra một nụ cười ôn hòa như vậy thì bát rượu đang cầm trên tay nháy mắt rớt đầy xuống đất.

"Chuyện này, không phải là ta hoa mắt chứ? Tướng.. Tướng quân của chúng ta mới vừa cười sao?"

Một quân sĩ dùng sức xoa mắt, mặt đầy khiếp sợ, miệng há hốc không khép lại được.

"Có gì mà kinh ngạc, ngươi xem tướng quân cười tươi như vậy, không cần nghĩ cũng biết chắc chắn là thư của phu nhân." Long Lục ở một bên không cho là đúng liền bưng rượu lên uống một ngụm.

"Hóa ra tướng quân cũng sẽ cười."

"Đúng vậy, đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy."

"Ngươi xem tướng quân cười kìa, ai u, thật là đáng ghét!"

Chúng quan quân ở bên cạnh tỏ vẻ ai nấy đều bị nụ cười hạnh phúc ngược cẩu này của Mộ Dung Húc làm cho lên rơi đầy mặt.

"Cái gì!"

Nhưng mà, mọi người mới vừa cười nói vài câu thì Mộ Dung Húc bên trên đột nhiên đứng dậy, mặt hiện lên một tia hoảng loạn chưa từng có.

"Ngự Thiên, đã xảy ra chuyện gì?"

Quý Hiên Dật vẫn còn đang ở bên cạnh, sau khi nhìn thấy hành động của Mộ Dung Húc thì trong lòng vô cùng căng thằng, lập tức vội vàng tiến lên dò hỏi.

"Chủ lực giặc Oa không phải đều ở đây ư, vì sao đột nhiên lại xuất hiện ở Chương Châu phủ?"

Sắc mặt Mộ Dung Húc lạnh như băng mở miệng nói,"A thấm gửi thư cầu viện qua đây, nói có một đoàn hơn một ngàn tên giặc Oa sớm nay đã đến Nguyệt cảng, sợ là không bao lâu nữa sẽ công đến phủ thành!"

"Tât"

Nghe thấy tin tức này, sắc mặt Quý Hiên Dật cũng thay đổi lớn, liền trực tiếp đứng dậy, túm chặt lấy cổ áo Mộ Dung Húc phẫn nộ nói,"Tại sao lại như vậy, Mộ Dung Húc, giặc Oa bên này do ngươi phụ trách diệt trừ sao, vì sao bọn chúng lại qua bên Thấm Nhi được, ngươi nói rõ ràng cho ta!"
Bình Luận (0)
Comment