Chương 202: Người Muốn Một Quay Hàng? (1)
Chương 202: Người Muốn Một Quay Hàng? (1)Chương 202: Người Muốn Một Quay Hàng? (1)
Nhìn như tâm nhìn không bị che khuất, nhưng thực chất thì có rất nhiều nguy cơ tiềm ẩn.
Lần này nhân lực được điều động ra đều là người mới, đội trưởng mới cũng mới nhậm chức được một năm.
Một đội ngũ hoàn toàn mới, 300 người có sáu phần là người mới nhập ngũ vào tháng tư, tính toán như vậy thì cũng mới chỉ được tập luyện trong vòng hai tháng.
Mặc dù trong nhóm ky binh có không ít người chiến đấu tốt, nhưng những người này đều chưa được huấn luyện tác chiến. Lên chiến trường, thật ra tất cả chỉ như một bàn cát vụn.
Bây giờ bọn họ lại bị yêu cầu lấy được đầu của tên thủ lĩnh nhóm mã phỉ kia trong ba tháng.
Nhiệm vụ khó khăn đến nỗi thủ lĩnh Khúc Trường của bọn họ chưa bình tĩnh được.
Ba nhóm ky binh dò xét quay vê, Chu Cảnh Sâm tập hợp lại rôi báo cáo cho Khúc Trường.
Không biết Khúc Trường có hiểu rõ không, nghe xong thì mi mày nhíu chặt, rất lâu vẫn không nói một lời.
Cuối cùng đội ngũ dựng một lều trại ở vị trí trung cao, quay lưng khỏi vùng nước.
Hiển nhiên là Khúc Trường không có kinh nghiệm về khu vực này.
Hắn ta có thể là người chiến đấu tốt, nhưng lại không phải một tướng tài.
Có lẽ là có thể dẫn quân đi đánh trận, nhưng mấy việc như sắp xếp hậu phương, dựng trại thì đều hỗn loạn không có quy tắc. Sắc trời dân dân muộn, doanh trại vẫn còn đang loạn.
Chu Cảnh Sâm ngước mắt mắt thấy lấy bầu trời dân dan trầm xuống, trong lòng lờ mờ có chút bất an.
Màn đêm tối lại khiến tâm nhìn bị kém đi, buổi tối ở thảo nguyên sẽ nguy hiểm hơn.
Binh sĩ khởi hành từ doanh trại, đi đường dài vài ngày, cho dù là tinh thần hay thể xác thì cũng đã mệt mỏi không chịu nổi.
Nếu không kịp thời nghỉ ngơi trước khi tác chiến thì sẽ rất bất lợi.
Một khi bị kẻ địch tập kích thì tất cả bọn họ có thể sẽ chết tại đây.
Khi đi xuất chinh thì phải nghe theo mệnh lệnh.
Nhưng mà thủ lĩnh làm việc hỗn loạn như thế, Chu Cảnh Sâm không thể không bao biện làm thay.
Ứng dụng Truyện Dịch tebookshop.vn ebook truyện dịch giá re
Hắn là người có khí chất lãnh đạo trời cho.
Chỉ cần nói đơn giản vài câu thì cũng đủ khiến người ta khiếp sợ. Bản thân Chu Cảnh Sâm cũng là người đứng đầu trong các tân binh, sớm chiều đã khiến không ít người tin phục. Hắn đứng ra nhẹ nhàng khống chế mọi chuyện, Chu Cảnh Sâm chỉ huy chúng tướng sĩ nhanh chóng cắm trại tại chỗ.
Bước đầu tiên là dựng hàng rào gõ, đào chỗ thoát nước, nhà xí.
Tùy quân tác chiến, phương diện nhà xí vô cùng quan trọng.
Một khi xử lý không tốt thì có thể gây ra bệnh truyền nhiễm và ôn dịch.
Hệ thống thoát nước và hành lý cũng phải sắp xếp cẩn thận, bảo vệ tốt hành lý hậu phương cũng là bảo vệ cho cả đội.
Sau đó là sắp xếp lính gác, dẫn người đi đào hố cho ngựa, sắp xếp vị trí của ngựa.
Sau một hồi ồn ào thì cuối cùng mọi người cũng yên tĩnh lại.
Khúc Trường đúng thật là người mới, họ Đặng, là người địa phương ở trấn Đông Hương, ba năm trước đây từng lập không ít chiến công ở trên chiến trường.
Làm binh sĩ, tất nhiên là Đặng Khúc Trường dũng mãnh.
Nhưng có người có thể chiến đấu nhưng không thể làm tướng, Đặng Khúc Trường là người có thể uy phong ở chiến trận, có một kẻ làm quan cả họ được nhờ.
Lúc này lại bị Chu Cảnh Sâm lấy đi huy quyên, trong lòng ít nhiều có chút bất mãn.
Nhưng sau khi bất mãn thì cũng tỉnh táo lại, không ai hiểu rõ mấy chuyện nguy hiểm này hơn hắn ta.
Hắn ta tự hiểu bản thân mình không có khả năng sắp xếp thấu đáo cho nên cũng không ngăn cản Chu Cảnh Sâm bao biện làm thay.
Dù sao thì đám mã phỉ kia cũng phải lên đến trăm người, bọn họ cũng đã sớm hoành hành ở thảo nguyên này năm năm.
Nếu nói về chuyện quen thuộc địa hình và thành tạo tác chiến ở nơi rộng rãi thì mã phỉ còn giỏi hơn bọn họ rất nhiều.
Sở dĩ bọn họ hung hăng ngang ngược là vì doanh trại không làm gì được bọn họ.