Chương 222: Đây Có Phải Hình Phạt Không? (3)
Chương 222: Đây Có Phải Hình Phạt Không? (3)Chương 222: Đây Có Phải Hình Phạt Không? (3)
Lúc trước Diệp Gia còn vui vẻ vì đã tiết kiệm được hai trăm lượng, nhưng hiện tại chỉ mới trong nửa tháng đã biến thành ba trăm năm mươi lượng. Ai không thể bị mê hoặc bởi tốc độ kiếm tiền như thế chứ?
Diệp Gia hiện tại đã bắt đầu mặc sức tưởng tượng, phải làm thế nào để kinh doanh sau khi đã tạo ra được nhãn hiệu.
"Xem ra những gia đình giàu có ở trấn Đông Hương vẫn còn có chút vốn liếng tích lũy." Ham hố uống một ngụm rượu, lúc này cả người Diệp Gia cảm thấy hơi choáng váng. 'Chờ khi chúng ta tạo ra danh tiếng, không chừng chúng ta có thể bán được ở những nơi xa hơn và kiếm được thêm nhiều tiên!"
Dư Thị uống một ngụm rượu mạnh, hai má cũng đỏ bừng lên: "Đến lúc đó, chúng ta nhất định sẽ kiếm được nhiều tiền hơn khi hợp tác với thương đội đi về phía Tây!"
Khi bà ấy nói lời này, Diệp Gia còn chưa gật đầu, Diệp ngũ muội bên cạnh nàng đầu óc có chút giống như gà mổ thóc.
"Tình hình buôn bán dần dần lớn hơn, chỉ sợ chừng này người của nhà chúng ta tự mình làm cũng không đủ.' Diệp Gia mấy ngày nay bận rộn chạy khắp nơi, kỳ thật cửa hàng thịt cũng đã xem xét rồi. Khi giữa tháng 8 trôi qua, hoạt động kinh doanh của quầy hàng bán đồ ăn sáng đã ngừng hoạt động trong hai ba ngày. Chỉ vì rau hẹ đã không còn trên thị trường. Hiện tại không mua được rau he trên thị trường và vẫn còn gần một tháng nữa mới có củ cải. Muốn làm bánh củ cải để thay thế cũng phải chờ.
Diệp Gia trước đó vốn muốn nghĩ đến bánh rán ngũ cốc, nhưng nàng có quá nhiều việc trong tay, trong đầu không nghĩ ra được cái gì khác: "Danh tiếng của cửa hàng Tây Thi của chúng ta không dễ gì tạo dựng được, chúng ta vẫn phải tiếp tục kinh doanh đồ ăn buổi sang Tiếp theo đó là tình hình buôn bán cửa hàng, thịt đầu heo cũng cần phải làm lâu dài. Đến lúc đó cũng phải đưa ra quy trình làm thế nào để phân phối."
"Điều quan trọng nhất là việc kinh doanh xà phòng thơm."
Lần này là bởi vì trong nhà đã có sẵn hàng tồn kho, có thể nắm bắt cơ hội tốt chính là do Diệp Gia tính toán chu đáo. Nếu sau này phía ngõ Lê Hoa có thể ổn định lại, lúc đó bọn họ sẽ phải bận rộn từ sáng sớm đến lúc tối mịt, cũng e rằng làm không kịp. Nhu cầu rất lớn, mọi việc từ thu mua, sản xuất đến giao hàng đều cần có thời gian, cần có con người: "Suy cho cùng, vẫn là phải cần người, đợi một thời gian xem có tuyển được người làm hay không."
Mẹ chồng và nàng dâu uống hơi nhiều, ngồi cùng nhau đều có chút lâng lâng. Dư Thị gật đầu liên tục: "Tìm người làm không dễ đâu, vẫn phải mua người đó."
Diệp ngũ muội còn nhỏ không thể uống rượu nên nàng ấy vùi đầu vừa ăn đồ vừa lắng nghe hai người họ nói chuyện. Trước đây nàng ấy chưa từng nghe nói đến những chuyện mà người làm chủ gia đình phải lo lắng, ở Diệp gia, trong nhà muốn đưa ra quyết định gì lớn, nữ nhi đều không thể đến nghe. Chỉ cần đợi các nam nhân bàn bạc kết quả xong rồi quyết định thôi. Bây giờ ở chỗ tỷ tỷ, Diệp ngũ muội mới có loại tỉnh ngộ mở rộng tâm mắt này.
Từ nhỏ nàng ấy chưa từng được tiếp xúc nên cũng không hiểu nhiều những gì Diệp Gia nói. Nhưng nàng ấy biết đoán ý qua lời nói và sắc mặt. Nhìn thấy khuôn mặt của Diệp Gia và Dư Thị đều sáng hồng lên, nàng ấy biết đó là một chuyện tốt. Trong lòng đã hạ quyết tâm muốn đi theo tam tỷ, lúc này càng nghe càng cảm thấy vui.
Diệp tứ muội đang ăn thịt ở một bên, không thể hiểu hết được những điều đó, nhưng không nghe hiểu không ngăn cản nàng ấy hiểu rằng có thể kiếm được rất nhiều tiền bằng cách kinh doanh.
Diệp Gia đang nói về việc tuyển người, nàng ấy nghe mà không khỏi lo lắng. Trong khoảng thời gian này, nàng ấy ở Chu gia cũng đang trơ mắt nhìn Chu Gia kinh doanh, tỷ tỷ nàng ấy ở đây có thể kiếm tiền nhưng vẫn thiếu nhân lực, trong đầu nàng ít nhiều cũng có chút suy nghĩ.