[Làm Giàu] Xuyên Thành Chính Thất Vai Ác Của Thế Tử Bị Lưu Đày (Dịch Full)

Chương 248 - Chương 248: Tức Muốn Chết (5)

Chương 248: Tức Muốn Chết (5) Chương 248: Tức Muốn Chết (5)Chương 248: Tức Muốn Chết (5)

Hơn nữa, với gương mặt và dáng vẻ này mà Diệp Gia không gặp chuyện gì trong trấn này, cũng nhờ A Cửu lén giải quyết rất nhiều người sau lưng nàng.

Nếu Diệp Gia không bịt kín toàn bộ gương mặt thì sẽ luôn có kẻ háo sắc không có mắt quấn lấy. Trước kia nàng không bị quấy rối vì may mắn hoặc ít đi qua mấy nơi hỗn loạn. Nhưng khoảng thời gian này Diệp Gia hợp tác lâu dài với Trình Lâm Phương, nên thỉnh thoảng nàng sẽ ra vào Hẻm Lê Hoa. Đi lại vài lần, kiểu gì cũng sẽ gặp phải một hai kẻ không sợ chết như vậy.

A Cửu có thể ra tay ác hơn nhiều. Hắn ta giỏi võ nghệ, tính tình tàn nhẫn. Nếu dám trêu ghẹo nàng, gãy tay gãy chân là chuyện bình thường. Nếu không phải lo giết người sẽ gặp rắc rối, có khi hắn ta còn giết cả người khác. Cũng vì hắn ta ra tay tàn nhẫn, nên có rất nhiều kẻ sợ hãi không dám mơ tưởng đến Diệp Gia.

Nhưng A Cửu chưa nói những điều này nên Diệp Gia cũng không biết rõ. Tuy nhiên cũng vì thế mà bình thường người Chu gia cũng hay quan tâm chăm sóc Diệp tứ muội.

Ngày hôm đó sau khi đóng cửa hàng, Diệp Gia cố ý đi mua ba cân thịt bò mang về nhà, nàng còn mua cả những món đã đưa ra thị trường. Diệp Gia định nghỉ cả ngày mai, hôm sau sẽ chính thức khai trương. Từ nay về sau nàng sẽ chỉ buôn bán trong cửa hàng.

Xe bò kéo một xe thức ăn lớn toàn đồ ăn ngon về nhà, Diệp Gia ngồi trên xe bò, còn A Cửu theo sau xe bò.

Đoàn người vừa đến cửa đã nghe thấy tiếng cười nói trong viện. Cửa viện mở toang, ông Tôn còn chưa dừng xe bò, đã có một bóng đen lao ra từ trong viện. Tốc độ của cái bóng này rất nhanh, chỉ trong chốc lát nó đã thả người nhảy lên xe bò.

Diệp Gia bật cười, gọi Điểm Điểm. Hai chân Điểm Điểm khoác lên vai Diệp Gia, liếm nàng hai cái, sau đó nhảy xuống xe bò.

Ông Tôn dắt xe bò vào viện, A Cửu bước lên gỡ đồ đặc. Diệp Gia nhìn vào trong viện, thấy trong viện đã có thêm một người. Người đó đã thay y phục của quan quân, đang quay lưng về phía Diệp Gia và ngồi trước mặt Dư thị. Có lẽ vì vóc dáng rất cao lớn, nên hắn phải ngồi khuyu chân trên chiếc ghế gỗ mới làm hôm trước. Nghe thấy tiếng động, hắn quay lại, đây chính là Chu Cảnh Sâm lâu rồi không gặp.

Nghe thấy tiếng động, Dư thị cũng quay lại: "Gia Nương à, Doãn An về rồi."

Diệp Gia 'Ồ' lên một tiếng, rồi bước về phía họ. Không biết Dư thị nghe thấy gì mà bà ấy đang cười đến mức khóe mắt xuất hiện nếp nhăn. Thấy nàng đi đến, bà ấy lập tức đứng dậy: "Trong doanh trại xảy ra rất nhiều chuyện, bây giờ Doãn An là quân của Tư Mã. Hôm nay cuối cùng cũng có thể quay về."

Nói rồi bà ấy vỗ tay Diệp Gia: "Doãn An vừa về vẫn còn chưa rửa mặt, ta đi đun cho hắn ít nước nóng.' Thật ra mà nói, mấy tháng không gặp, dáng vẻ của Chu Cảnh Sâm trông tuan tú hơn rất nhiều. Lúc trước người này còn một chút khí chất của thiếu niên, có lẽ khoảng thời gian này khổ cực nên hắn đã gầy hơn. Đường nét trên cằm hắn trở nên rõ ràng, người nọ anh tuấn như một vị tiên trong bức tranh.

Hắn ngửa đầu nhìn Diệp Gia, chớp mắt một lát: "Ta chưa gội đầu, lại để ngươi nhìn thấy dáng vẻ lôi thôi của ta rồi."

Diệp Gia: "..." Hai người họ cũng chẳng phải quan hệ cần gội đầu mới có thể gặp nhau.

Diệp Gia gật đầu, vốn dĩ nàng còn muốn hỏi mấy tháng này hắn thế nào, thế nhưng nghĩ lại hắn mới vừa về nàng đã gặng hỏi như thế thì hơi quá đáng. Nàng nghĩ dù gì cũng nên để cho hắn nghỉ một lát, rồi thay y phục như đã về nhà.

Nàng vừa quay người rời đi, Chu Cảnh Sâm ngồi trên ghế đã nháy mắt một cái rồi nhìn về phía A Cửu đang đứng trong viện.

Là huynh đệ đồng liên cả nên hai người cũng không biết phải nói gì. Lần trước gặp chuyện không may, Chu Cảnh Sâm đã đến phòng của hắn ta, nhờ hắn ta để ý giúp nữ quyến Chu gia. Hai người gật đầu với nhau, sau đó A Cửu xách đồ đến nhà bếp.
Bình Luận (0)
Comment