Chương 260: Ta Sẽ Đi Xem Cùng (5)
Chương 260: Ta Sẽ Đi Xem Cùng (5)Chương 260: Ta Sẽ Đi Xem Cùng (5)
Đây không phải lần đầu Diệp Ngũ Muội nhìn thấy Liễu Nguyên, từ lần trước nàng ấy đã cảm thấy hắn ta vô cùng đẹp trai. Còn anh rể lại đẹp trai quá, sau khi lấy chông đứng một chỗ sẽ nổi bật sự xấu xí. Lúc trước hắn ta về cùng với anh rể nên không thấy rõ, tuy nhiên bây giờ đứng một mình, quả thật sự đẹp trai của hắn ta vô cùng thu hút sự chú ý.
Tiểu cô nương kéo căng gương mặt gật đầu, nhanh chóng gỡ thịt khỏi móc treo rồi đem đi cân.
Ngày xưa nàng ấy từng theo Diệp Gia đi bày sạp ở Ngõa thị, vậy nên nàng ấy làm những việc này còn thuần thục hơn cả Diệp Gia. Nàng ấy nhanh chóng cân thịt roi tính toán, tất cả khoảng ba cân. Sau đó nàng ấy nhanh chóng tính toán: "Chín văn một cân, thịt ba chỉ bốn mươi lăm văn một cân. Tổng cộng 129 văn, thanh toán trước rồi mới cắt."
Vốn dĩ Liễu Nguyên không để ý đến cô bé trông tiệm này, khi nghe cô bé nói năng lưu loát như thế, hắn ta liếc nhìn sang.
Lúc này mới phát hiện, dù ngũ quan của cô bé này còn chưa phát triển, thế nhưng có thể nhận ra sau này cô bé sẽ là một mỹ nhân. Trông giống vợ Chu Cảnh Sâm mấy phần. Trong lòng hắn ta bỗng nảy ra ý định đùa giỡn: "Cô bé này, ta là khách của anh rể ngươi. Lần đầu đến ủng hộ không có khuyến mãi gì à?"
Ngày xưa Liễu Gia chưa sa sút, hắn ta cũng được rất nhiều cô gái theo đuổi. Dù bây giờ khó khăn hơn, thế nhưng mỗi khi gặp được một cô nương hay nữ tử nào, hắn ta chỉ cân mỉm cười cũng có thể khiến họ đỏ mặt.
Nhưng ngại quá, từ lúc Diệp Ngũ Muội đi theo chị mình, nàng ấy đã học được một đạo lý: Nam nhân có đẹp trai cỡ nào cũng chẳng thể bằng bạc.
Kể cả lúc này Liễu Nguyên có cười tươi như hoa cũng không cản trở đến tốc độ tính toán của Ngũ muội. Nàng ấy mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, đâu vào đấy: "129 văn, không bớt. Nhưng hôm nay có món mới, nếu mua ba cân sẽ tặng ngươi hai lượng lòng già heo."
"Lòng già heo?”
Lần trước Liễu Nguyên đến Chu gia ăn cơm, dù được ăn rất nhiều món mới lạ nhưng chưa từng ăn lòng heo.
Diệp Ngũ Muội không thích nói nhiều, nàng ấy cầm một chiếc đĩa nhỏ đi thẳng đến quầy đối diện. Sau đó cô bé câm đũa, gắp một miếng nhỏ rồi cân đúng hai lượng.
Liễu Nguyên nhìn con dao phay trước mặt: "... Mua."
Liễu Nguyên sờ túi, hắn ta không còn một đồng, đành lấy một đồng xu nhỏ.
Vừa đếm đủ tiền, hắn ta lập tức đưa cho Diệp Ngũ Muội. Diệp Ngũ Muội đếm tiền, rồi thả vào trong quây bar. Sau đó cô bé nghiêm túc hai cân thịt ba chỉ, một cân thịt lợn và hai lượng ruột già. Cắt xong cô bé trộn với nước sốt và rau mùi chuẩn bị trước, rồi lại nhìn hắn ta. Không hiểu sao Liễu Nguyên cảng thấy lo lắng, hắn ta hắng giọng rồi nghiêm túc nói: "Ăn ở đây."
Diệp Ngũ Muội gật đầu, để vào ba đĩa thịt cho hắn ta, sau đó cô bé lại ngôi xuống vị trí cũ, kéo ngăn tủ rôi nhìn chằm chằm vào bên trong.
Liễu Nguyên thấy tất cả: "..."
Chu Cảnh Sâm không đợi bên ngoài cùng với đám binh lính, mà chạy ra hậu viện tìm Diệp Gia.
Họ đều là những người trưởng thành chín chắn, nên cũng bỏ qua sự xấu hổ đêm trước. Khi thấy Diệp Gia, mặc dù hắn lập tức cứng đờ, thế nhưng sau đó lại cười ôn hòa. Lúc này hắn còn mặc Nhung phục, có vài sợi tóc rơi xuống. Diệp Gia đang nấu sữa dê, ngẩng đầu thấy hắn đến thì tiện tay múc cho hắn một bát.
Chu Cảnh Sâm tìm một chỗ trống ngồi xuống cạnh nàng, rồi nhận cái bát ngồi im. Thật ra hắn đến đây là vì có vài chuyện muốn nói với Diệp Gia. Lần trước khi đi đánh giặc nàng từng nói, sau khi về sẽ cho hắn một câu trả lời thuyết phục. Tuy nhiên hành động đêm qua của Diệp Gia là định từ chối hắn sao?
Nhiếp chính vương không có kinh nghiệm thổ lộ với nữ nhân, hắn cảm thấy hơi lo lắng, thế nhưng không chấp nhận là từ chối. Giờ chẳng còn hy vọng có thể cứu vãn.