Chuong 282: Lam Nguoi Di Chu Canh Sam (4)
Chuong 282: Lam Nguoi Di Chu Canh Sam (4)Chuong 282: Lam Nguoi Di Chu Canh Sam (4)
Có người ngay lập tức nói: "Vậy thì tốt, hôm nay bà chủ để dành cho ta nhiều chút ruột già nhé!"
Diệp Gia đương nhiên đồng ý.
Mới sáng ra đã buôn bán đắt hàng như thế, không khỏi khiến các cửa hàng bán đồ ăn khác bên cạnh đỏ mắt ghen tị. Chủ cửa hàng bán mì chay đứng ngoài đường chống eo, vừa nghe cửa hàng Tây Thi lại tặng đồ, không nhịn được khạc một ngụm xuống đất: "Ngay nào cũng tặng đồ, hết tặng thịt tới trứng, không sợ cửa hàng bị phá sản hay saol Ta trái lại muốn xem xem ngươi có thể tặng được bao lâu?"
"Ta nghĩ là, sớm muộn gì cũng phải đóng cửa." Không chỉ có một cửa hàng hắn ta đỏ mắt ghen tị: "Nhiều người đến thế, còn không phải là đến nhìn cái khuôn mặt đẹp của hai tỷ muội đó à?"
Mấy cửa hàng gần đó bán buôn không quá ram rộ như cửa hàng Tây Thi. Mặc dù trấn Đông Hương phồn vinh hơn trấn Lý Bắc rất nhiều, nhưng không phải cửa hàng nào cũng đông khách. Người nguyền rủa cửa hàng của Diệp Gia sẽ sớm phá sản có, người chê bai Diệp Gia bán đồ ăn dựa vào gương mặt của mình cũng có.
Những chỗ nhỏ thế này người nào cũng trăm mặt, không đáng vì chút chuyện nhỏ này mà để trong lòng.
Diệp Gia bên đây vô cùng bận rộn, mặt khác, bên khu đóng quân lại có chuyện. Tì tướng mới tới là một người cực kỳ nghiêm khắc, chức vị cao hơn một bậc, tuyệt đối sẽ không để cho Thẩm giáo úy bày trò làm chuyện xấu dưới mí mắt mình. Ngày đầu tiên hắn ta đến đã kéo một người giết gà dọa khỉ. Mặc dù thủ pháp không phải là rất cao siêu gì nhưng cũng đã khiến Thẩm Hải tức giận không nhẹ. Hiện giờ hai người họ đang đối đầu nhau trong doanh trướng, ngày nào trong khu đóng quân cũng căng như dây đàn.
Tì tướng là một người có dòng máu lai của người Turkic, tên là Oghuz. Bởi vì vê vấn đề huyết thống nên cho dù chiến công có hiển hách đến mấy nhưng vẫn không thể thăng tiến. Triều đình Đại Yên không công nhận hắn ta, ép hắn ta vì mang dòng máu không thuần khiết trên người nên không cho thăng tiến. Đại đô đốc cũng không thích cái tính cách tàn nhẫn của hắn ta nên mới điều hắn ta đến khu đóng quân ở Tây Bắc bên này để trấn giữ biên giới.
Oghuz vừa đến đã đối đầu với Thẩm Hải, Thẩm Hải bên trong âm thâm châm chọc đồ giống lai, bên ngoài thì nịnh nọt khen ngợi, nhưng thực tế là bất kể bên trên đưa ra mệnh lệnh gì cũng đều giảo biện các loại lý do để thoái thác, hoặc cũng là bằng mặt nhưng không bằng lòng. Tóm lại, lúc làm việc chưa bao giờ nhiệt tình thật lòng.
Bây giờ hai người họ ngày ngày tranh chấp, người bên dưới khổ không nói nổi. Oghuz nắm được tin đồn lúc trước trên thị trường, hiện giờ đang mở lại điều tra vụ án liên quan đến việc quân mình cấu kết với bọn phỉ dung túng cho bọn phỉ cưỡi ngựa đồ sát thôn làng. Thẩm Hải thì cứ mãi khăng khăng rằng trong chuyện này chỉ có mình Ngưu Bất Quân làm, mà giờ Ngưu Bất Quần cũng đã bị xử tử. Rất nhiều thứ đã chết không có đối chứng, hai bên cứ vậy giằng co, còn Thẩm Hải bên kia thì đang gấp rút khai thác mỏ Tằng Thanh.
Bây giờ khi đã bắt đầu tuyệt vọng thì cái gì hắn ta cũng có thể thử, hoặc đã nhận được lời cảnh báo từ những tin đồn trước đây về Ngưu Bất Quần. Hắn ta đã suy nghĩ cẩn thận một hồi lâu, cuối cùng vậy mà đi sai Chu Cảnh Sâm đi tung tin Oghuz thông đồng với người Turkic.
Càng đừng nói khi Chu Cảnh Sâm nhận được mệnh lệnh này thì sắc mặt hắn khó coi đến cỡ nào, Liễu Nguyên nhìn khuôn mặt của hắn tức đến xanh mét thì không khỏi hả hê khi thấy người gặp họa: "Phỏng chừng hành động Oghuz bắt ngươi khai đao đã tạo ảo giác cho Thẩm Hải rồi. Hắn ta vậy mà cho rằng ngươi hận chết Oghuz, giờ giờ chắc chắn sẽ kiên định đứng về phía hắn ta, nên mới dám sai ngươi làm loại chuyện này."
Nói xong, hắn ta gật đầu nhận xét: "Chiêu trò yếu ớt, nhưng miễn có tác dụng là được. Quả đúng là một biện pháp hay.'