[Làm Giàu] Xuyên Thành Chính Thất Vai Ác Của Thế Tử Bị Lưu Đày (Dịch Full)

Chương 311 - Chương 311: Ta Thích Cợt Nhả (6)

Chương 311: Ta Thích Cợt Nhả (6) Chương 311: Ta Thích Cợt Nhả (6)Chương 311: Ta Thích Cợt Nhả (6)

Đương nhiên Trương quản sự biết mức giá mà ông đưa ra là quá thấp, nhưng việc vận chuyển hàng hóa đến Tây Vực có thể gây ra mạng người. Những người tiêu sư của Trình gia cho dù là ăn, chỗ ở hay là bồi thường sau tai nạn, thì cũng đều do Trình gia chỉ trả.

Các cửa hàng đã hoạt động rất nhiều năm ở Tây Vực, dựa vào mồ hôi sự vất vả của tổ tiên để tạo ra được danh tiếng như ngày nay. Nếu như muốn mượn nó, sao có thể đơn giản như vậy được?

Đây tự nhiên là một ván cờ, thắng nhiều hay thắng ít đều phụ thuộc vào bản lãnh của chính mình. A Cửu ngồi ở một bên nhìn di tỷ cẩn thận nói chuyện, khả năng thu hút sự chú ý của mọi người giống như có thêm một đôi tai hơn người khác. Diệp Gia cũng không còn cách nào, liên quan đến tiền bạc. Mà nếu đẩy mạnh hợp tác thì ít nhất cũng phải một năm nữa, nếu như muốn buông lỏng, vậy thiệt hại sẽ lớn đến mức nào.

Diệp Gia và Trương quản sự đưa đẩy với nhau rất lâu, cuối cùng hợp đồng cũng được ký kết ba năm với bốn mươi phần trăm lợi nhuận.

Thực ra trong lòng Trương quản sự đã nghỉ đến điểm mấu chốt này, ông ta cũng không cảm thấy sự hợp tác này khó chấp nhận. Nhưng Diệp Gia lại cảm thấy có chút khó chịu, điểm mấu chốt trong lòng nàng là ba mươi. Nhưng vừa rồi nàng từ bỏ mười phần trăm lợi nhuận với hai yêu câu. Tức là nàng phải cử một hoặc hai người đi theo trong suốt quá trình áp tải đó. Đồng thời nếu như hàng hóa đó bán không được, xuất hiện tình huống bị lỗ, thì Trình gia và Chu gia sẽ gánh chịu tỷ lệ theo hoa hồng.

Đây cũng không phải là không tin tưởng Trình gia, mà là nàng chưa bao giờ đi đến Tây Vực. Không biết tình huống ở Tây vực, không biết việc làm ăn của Trình gia có ảnh hưởng như thế nào ở đó, và giá cả của những thứ được vận chuyển này. Nàng không chắc chắn, đương nhiên nàng sẽ cử người tin tưởng theo dõi suốt cả một quá tình, điều này có thể phòng ngừa Trình gia lừa gạt bọn họ.

Trương quản sự không hề cảm thấy khó chịu trước lời đề nghị của Diệp Gia, một kế hoạch sáng suốt kiến mọi người dễ chấp nhận hơn, và đỡ rắc rối về sau.

"Vậy được rồi, nếu như thuận tiện, thì chúng ta hãy soạn thảo văn bản lý kết trong ngày hôm nay luôn." Trương quản sự làm việc nhanh chóng, không cần tốn quá nhiều công sức cho việc kinh doanh, mà vẫn có thể giải quyết ngay lập tức.

Diệp Gia cũng là người thẳng thắn, mở miệng đồng ý.

Sau khi kế sách được soạn thảo, cả hai bên đều ký tên và đồng ý. Trương quản sự nói thời gian mà bọn họ sẽ vận chuyển hàng đến Tây Vực cho Diệp Gia biết. Do vị trí địa lý thuận lợi, nên Trình gia thực hiện hai ba chuyến đi mỗi năm đến đó. Cụ thể có thể kinh doanh được bao nhiêu còn tùy thuộc vào số lượng hàng hóa được áp tải đến vào trong thời điểm đó.

Ngày áp tải tiếp theo là, tháng giêng của năm sau. Diệp Gia gật đầu nhẹ nhàng, đồng ý sẽ giao hàng cho Trương quản sự vào cuối tháng mười hai. Rồi nàng đưa A Cửu và khế sách cùng nhau trở về Chu gia.

Xe la di chuyển rất nhanh, buổi chiều bọn họ xuất phát mà khi về đến Chu gia trời còn chưa tối. Nhưng khi đến cửa, tuyết bất ngờ rơi. Trời thì lạnh thật, giá lạnh cộng với tuyết rơi, Diệp Gia ngồi ở trong xe ngựa mà còn cảm thấy tay chân lạnh buốt nữa. Nàng cầm kế sách ba năm ở trong tay, cố gắng nhịn cười. Vừa vào nhà, là nhanh chóng cởi mũ ra còn nhịn không được mà cười: 'Nương, con lại ký thêm một đơn hàng lớn nữa đó!"

Những đơn hàng lớn và nhỏ, ban đầu bà ấy còn không hiểu, nhưng về sau khi nghe Diệp Gia nói nhiều hơn thì Dư thị cũng hiểu ý của nàng. Nhìn thấy khuôn mặt tươi cười rạng rỡ của nàng làm bà ấy không khỏi vui mừng theo: "Thật sự là ... Hôm nay cả nhà chúng ta uống một bình rượu nhé?”

Diệp tứ muội đã sớm hết ngày ở cữ, ban ngày nàng ấy bế con ra tiền viện cùng xoay đậu với Dư thị, đồng thời có thể chăm sóc đứa nhỏ.
Bình Luận (0)
Comment